Wednesday, February 26, 2014

Nhớ Rặng Ầu Ơ



NHỚ RẶNG ẦU Ơ ....
Cố hương ơi, cố quốc đâu
Mà nghe muôn dặm nỗi sầu vỡ đôi
Quê mình sông vẫn lở bồi
Quê người bến lạ khúc nôi nhớ nhà
Ơi đò vọng tiếng phù sa
Nghe rưng rưng giọt tưởng là quê xưa
Xứ này - xứ khác ... lạ chưa
Vẫn mây, vẫn nắng, vẫn mưa với đời
Triền sông sếu, vạc, cò ơi
Bông bần trắng rụng đất trời phân ly
Một ngày gồng gánh ra đi
Nao lòng bìm bịp thôi thì chiều buông
Trôi theo chín nhánh sông buồn
Người xa quê xứ ngọn nguồn tìm đâu
Bần ơi ví dẫu ví dầu
Bao năm rồi chợt mái đầu bạc phơ
Nhớ chi nước ngọt, mặn, lờ
Nhớ chi một rặng ầu ơ ... ơ bần
Như Thương

Giữ Chút Hương Nồng




Bụi thời gian vướng đầy tóc mây
Rồi ra...chẳng biết sẽ bao ngày
Thì thôi quên hết thời giông gió,
Yêu đời như thuở ấy, thơ ngây

Vần thơ sao cứ rụng đầy tay
Nhặt vào gom góp giấc mơ say
Lục tìm chi nữa... Tình xa vắng
Ngày lại qua ngày mây vẫn bay...

Kỷ niệm đếm mòn các ngón tay
Gió đời thổi mãi nhạt mầu mây
E ấp hai tà Em áo trắng
Tuổi mộng bao giờ biết nhạt phai...

Ta gặp nhau đây đã bao năm
Thời gian ngần ấy mấy cung trầm
Gặp nhau mầu tóc pha sương muối
Mà lòng cứ ngỡ tuổi mười lăm

Giữ cho nhau nhé chút hương nồng
Dẫu đời bạc bẽo có thành không
Cơn mê một thuở Tình quên lối
Tơ trời lạc bước chẳng hoài mong...

Phạm Thị Minh-Hưng
[Viết tặng người bạn Thời Áo Trắng ngày xưa]

Tuesday, February 25, 2014

Lá thư từ Úc Châu

Các em thân mến,

Sau 5 tuần về thăm quê nhà kết hợp với các hoạt động từ thiện tại Sài Gòn, Ban Mê Thuột. Huế, Tam Kỳ... và sau 2 chuyến bay kéo dài gần 9 giờ, thầy đã vế tới Adelaide, S.A lúc 8g15' sáng thứ ba, 23/02, và đến 10am thì vế tới nhà. Các chuyến bay rất tốt, êm, rất đúng giờ, và có được nghỉ khoảng 3 tiếng tại Kuala Lumpur để đổi máy bay.
Thầy đã mổ cataract mắt trái tại Bệnh viện mắt St. Paul, SG, trưa thứ ba, 18/02. Thầy cám ơn Thanh Hương (74) rất nhiều, vì một lần nữa, Thanh Hương lại làm người nhà của thầy, kiên nhẫn ngồi đọc hết 1 cuốn sách dày mấy trăm trang, từ 8am đến 12 giờ trưa.... để đợi thầy mình mổ mắt! Đến nay, mắt thầy đã ổn: không gây đau nhức, không sưng tấy, không đỏ rát... nhìn rõ và sáng hơn trước nhiều, như mắt bên phải đã mổ hồi tháng 7/2013. Nay chỉ t/t nhỏ mắt theo lời dặn của bác sĩ thôi!
Thầy rất cảm ơn các em học trò cũ  thân thương của thầy đã dành nhiều thì giờ đón tiếp, chiêu đãi người thầy cũ hết sức vui vẻ, nồng nhiệt đầy cảm động. Bao gồm các em thuộc nk 69 (Bmt), 71 (Bmt), 72 (SG), 73 (Bmt), 74 (SG & Bmt), 75 (Bmt &SG)... Đặc biệt Lê Ngọc Hòa (69); Kim Lan, Cửu, Thanh Tuyền, Bích Hồng, Nhẫn, Đào, Khen, Nguyệt Ánh, Huấn, Vân (71); Ming Ngọc, Hương, Nhịn, Thanh Thúy,
Được, Tấn, Hoán (72); Minh Thảo, Phương Thảo - Long, Tiến, Nam Sơn, Dung, Bích Thúy, (73); Thanh Hương, Khuê, Thôn, Thơm, Tuyết Mai, Tâm, Sáng, Bích Toàn - Hải, Gia Định, Phi Giao- Bằng, Đức, Ngọc Dung, Kim Thịnh, Thư, Phụng, Sang, Bùi Hùng, Hoàng Trọng Kỳ, Cường (74); Hòa - Mai, Xuân Linh, Việt Quang, Bùi Trung Anh - Diệu, Hoàng Thanh Thúy, Minh Tiến, Phượng, Loan, Kim Thủy, Di Phương, Bạch Trầm (75) & Vân Ty (87?)... và còn nhiều em nữa, rất nhiều em nữa,  thầy không thể nào nhớ hết! Chỉ xin cảm ơn tất cả các em đã dành cho thầy những tình cảm trong sáng, vui vẻ, chan chứa, nồng nàn, ấm áp... 
Hẹn sớm ngày gặp lại t/c các em. Thân chúc các em và gia đình nhiều an lạc, hạnh phúc và may mắn.

Thầy,
Giong Nguyen, S.A.

***

Sau đây là một số hình ảnh Thầy Giõng trong "bữa tiệc nhỏ tiễn đưa thân mật với mấy cô học trò 74 tại nhà Thôn, Sài Gòn, thứ năm 20/2 và vài hình ảnh Thanh Hương và Minh Khuê tiễn Thầy về Úc tại phi trường Tân Sơn Nhứt, chiều thứ bảy 22/2".










Friday, February 21, 2014

Đồ cổ: Buổi lễ trong tháng 11-1967

Thầy Khánh gửi tấm hình xưa của một buổi lễ vào tháng 11-1967 với lời chú thích:

Dường như đây là ảnh Thầy chụp lớp Đệ Tam (lớp anh Thái, anh của Thơm), Đệ Tứ và Đệ Ngũ mà thầy gạy trong niên khóa 67-68 khi khóa 74 mới vô Đệ Thất.
Có phải Đỗ Phước Thanh (lớp Hồ Quốc Vũ) đứng thọc tay vào túi áo jacket không?



Chuyện Thầy Cô Lâm và Cái Oanh

Ngược Đời!!!

Mến thăm thầy cô và các bạn,

Khi thầy Lâm vào bệnh viện để bắt đầu chương trình 3 tuần cho việc tập luyện cách đi đứng, sinh hoạt cho phù hợp với bệnh và tình trạng của thầy thì Cái Oanh thường gọi điện thoại để biết tin .

Ngày đầu, cô Lâm cho biết là "giờ thăm từ 1 giờ trưa đến 8 giờ tối".

- "Thế là Cái Oanh chịu chết rồi cô ạ, vì giờ làm việc của con bắt đầu từ 2 giờ chiều trở đi.. .thế thì nếu có việc gì con có thể tiếp tay được vào buổi sáng, cô cứ cho con biết nhé ".

Hai ngày sau cô cho biết "Bệnh viện cho thầy về vào mỗi chiều thứ Sáu và sáng thứ Hai vào trở lại"

-"Chu cha ui! Vậy là nhất thầy rồi còn gì nữa ạ!!! Được về ăn cơm Việt Nam là thần tiên rồi ạ".

Tới khoảng 12 giờ, Cái Oanh có điện thoại; thì ra thầy Lâm gọi từ bệnh viện hỏi thăm Cái Oanh. Đúng là NGƯỢC ĐỜI, bệnh nhân gọi từ bệnh viện hỏi thăm người khỏe!!! Hahahahahaha. Thầy còn nói "Vậy là cuối tuần mình cũng còn đi ăn được ....". Hahahahaha. Các bạn GANH TỊ ĐI, GANH TỊ ĐI.

Vậy mà 2 tuần trôi qua cái vèo!! Trần Dung email hỏi thăm về thầy Lâm mà Cái Oanh viết thư này đã hơn 1 tuần rồi mà chưa xong!!! Xin thầy cô và các bạn thông cảm cho nhé vì Cái Oanh đang đầu tắt mặt tối!!! Niên học đầu năm bắt đầu, lại có nhiều cái thay đổi về thư ký, thầy dạy ....nên Cái Oanh nhiều ngày không được ăn trưa nữa!

Bây giờ gửi thư này đi để đỡ đòn 1 chút rồi sẽ tạ tội với thầy cô và các bạn sau nhé.
Mến chúc thầy cô và các bạn luôn an vui.

Kính/Thân
Cái Oanh

***

Thầy Đã Về!


Thầy cô và các bạn mến,

Hôm thứ Năm vừa qua Cái Oanh vào bệnh viện thăm thầy Lâm mục đích là để thầy có người nói chuyện cho vui thôi. Vào thì thầy đang ăn trưa. Thầy miên man kể chuyện bệnh viện. Khen hết lời vì
- Chính phủ Úc nhân đạo và tiếp đãi người tị nạn quá tốt .
- Nhân viên, y tá, bác sỹ tiếp xúc với bệnh nhân lịch sự, ôn tồn hỏi han, chào đón niềm nở ...
- Không phân biệt chủng tộc, không kỳ thị.
- Ăn uống 1 ngày 5 lần .
- Có người chăm lo cho thầy từ ăn uống, tắm, đi dạo, tập đi ....hơn cả người nhà!

Họ còn cho nhân viên đến nhà xem tình trạng sống, sinh hoạt của thầy:
- Làm, chỉnh những gì cần thiết cho sinh hoạt hằng ngày của thầy như chỉnh ghế ngồi để thầy đứng lên ngồi xuống được thoải mái .
- Những bậc thang, lối ra vào ....
- Sẽ có người đến giúp việc nhà và cắt cỏ, đưa đi bác sỹ ....

"Dạ thầy tiếp tục ăn đi chứ ạ ...."
"Oanh ăn với thầy đi, răng mà thầy ăn hết chừng ni ??"
"Dạ không ạ , thầy dùng tiếp đi ạ .."
"Thế rồi việc tập luyện đi đứng của thầy ra sao rồi ạ ?"
-" Bây giờ thầy dùng cái gậy có 4 chân, thầy mang 1 cái khung bằng plastic ở chân trái để nó giữ thăng bằng với chân phải, còn tay trái thì đeo lên vai bằng miếng vải để giữ thăng bằng với tay bên phại Nhờ vậy mà tránh được chuyện hay bị té ".

Cái Oanh thấy đúng là nhà nghề, họ nghiên cứu  và thiết kế riêng cho phù hợp với từng bệnh nhân .

"Ngày mai thầy về nhà rồi ."
Thầy nói:"Thầy vẫn nói là thầy mang ơn nước Úc nhiều lắm"
-"Dạ, con thấy mình quá may mắn ạ ."

...."Oh, thầy ơi, con phải chạy rồi . Con xin phép thầy nhé"
-"Phải lo ghé ở đâu mà ăn chứ không là dạy đến tối thì đói ...."
..."Oh mà con xin chụp thầy 1 tấm hình với chiếc gậy mới nhe thầy '
Thầy cười. Thế là Cái Oanh lấy cái Iphone ra nháy liền.

Rồi thầy đứng lên chống gậy đi "biểu diễn", đưa Cái Oanh ra tận thang máy . Hihihi

Xin gửi đến thầy cô và các bạn hình nóng nhưng không phỏng tay.
Mến chúc thầy cô và các bạn 1 cuối tuần thiệc dzui!

Cái Oanh





Monday, February 17, 2014

Nam Đà về quê ăn Tết

Ly bia mừng
Thầy Giõng dạy các trò già nhậu
Em bé Phạm Đình Đạt giờ như này đây...

Đôi bạn ngày xưa học chung một lớp
Đạo diễn Phi Giao và chính nhòm Vũ Thị Phụng dàn dựng
vở cải lương "Đôi bạn ngày nay" nhậu chung một quán...
bạn Thắng thấy có vẻ bị ép duyên quá heng!
Hợp ca bài "Gió đưa bụi chúi sau hè"
(Hình của chính nhòm Phụng)

Sang rủ lên xe bò qua San Jose thăm Dung nè!

Áo thầy vàng, thầy uống cả làng bia...

Chuyên nghiệp
Chính nhóm Nam Đà chụp hình chuyên nghiệp hết chỗ chê
Chụp cho Sang mà thấy nguyên cái chân của Phi Giao luôn

Chờ bạn đầu năm
Chính chủ của Đại gia Ngọc Trân... Nam Đà là phó chủ...
Đầu Xuân xinh đẹp quá!

Tứ đại cô nương!



Valentine Ảo Mộng



Dấu yêu hỡi mùa vàng son còn mãi
Trên má hồng, mắt biếc nụ son môi
Tình chất đầy trong khu vườn kỷ niệm
Dù tương phùng hay lúc đã chia phôi

Sợi tóc ngày nào trao nhau huyễn tuyệt
Vẫn còn đây bước vạn nẻo thăng trầm
Trong cơn mơ lạc vào vô cùng tận
Ta gặp nhau rồi, dẫu choáng váng hư không!

Đời xô ngã tình ta thành xa lạ
Tảng băng buồn bỗng lạnh ngắt dung nhan
Hai cuộc đời xa - Tình như mục rã
Trái tim Em biết gõ nhịp hoang đàng

Mùa Valentine vẫn hoa Hồng vang đỏ
Anh đi, bỏ lại hoang vắng - sầu miên man
Hoa vẫn ngát hương, nhớ thương đã cũ
Em một mình... Ảo mộng đến trăm năm...

Phạm Thị Minh-Hưng

Saturday, February 15, 2014

Họp mặt với Khóa 68-75

Như thông lệ hàng năm, NK 68-75 tổ chức họp mặt đầu năm vào dịp Tết Nguyên Đán. Năm nay, một số bạn 74 được mời tham dự buổi họp mặt này vào ngày 9/2/2014 tại khách sạn Dam San. Trong số khoảng 160 quan khách tham dự hôm đó, có sự hiện diện của các bạn Quách Lục, Phùng Tất Đạt, Hồng Yến và Nhung.

Sau đây là một vài tấm hình của buổi họp mặt được Quách Lục gửi về. Riêng bài phóng sự và rất nhiều hình ảnh khác, xin xem ở trang bog 68-75:

http://www.trunghocbmt68-75.com/2014/02/mua-xuan-cao-nguyen.html










Chí Hòa và những ngày Xuân Ban Mê

Mùng  hai đến mùng bốn Tết


Ca sĩ Quách Lục ở nhà Hải Toàn

Ca sĩ là anh Cửu, phu quân của Hồng A

Song ca Mai-Liên

Hồng A, Đăng Sơn, Thế Hùng và bà xã

Tuyết Mai, Bích Toàn, Kim Liên và Quách Lục


Đến thăm vợ chồng Đạt-Loan

Đến thăm vợ chồng bạn Đỗ Văn Dư, tác giả các bức tranh trên tường.

Anh Cửu và Hồng A


Đến thăm bạn Tín

***

Những hình ảnh mùng năm Tết
























Đến thăm bạn Nguyễn Đình Thái

Chụp hình lưu niệm cùng hai vợ chồng Thái & Hoa