ĐÊM
NGHE GIÓ HÚ BÃO
Mùa giông bão đêm nằm nghe gió hú
Ở ngoài kia bóng tối chợt bủa vây
Thèm…Nhắm mắt bình an trong giấc ngủ
Với mộng hiền và ấm áp vòng tay
Nghe gió hú nhớ đồi xưa … quá khứ
Chập chùng mây và xanh biếc lá non
Thoảng qua đi… ôi tháng năm lành dữ
Tuổi thanh xuân - giờ mỏi gối chân chồn
Rừng ngày xưa- con đường mòn quen lối
Quen sắc hương loài hoa dại bốn mùa
Với nắng mưa, đất trời như mở hội
Ta và Em như một thuở “mê bùa”
Giờ đã già, mới hay lòng cũng vẫn …
Yêu rừng xanh và tiếng hú đại ngàn
Dẫu bên đời đã lắm phen cùng tận
Ta hãy còn ngẩng mặt tiếng cười vang
Như Thương
(Trong cơn bão Helene vào cuối Tháng 9, 2024)
Wednesday, November 6, 2024
Đêm Nghe Gió Hú Bão
Đã Si Mê Tình
ĐÃ SI MÊ TÌNH...
Mai ta khép mắt: Vô Thường
Còn đâu nhìn lại quãng đường ta đi
Em Xưa... tóc xõa nhu mì
Vụng về những phút đã si mê tình
Ừ thì phút của lung linh
Mắt theo đuôi mắt đắm nhìn thẳm sâu
Quên đi ngày tháng tim đau
Để ôm hạnh phúc có nhau giữa đời
Cúi đầu trăm nỗi đầy vơi
Khúc sông lặn hụp chơi vơi cuối dòng
Vói tay...Thơ giữa bão giông
Trời nghiêng Đất lệch mênh mông kiếp người
Men nồng vui chén lả lơi
Ai hay lục bát vần rơi trắc bằng
Có gì đâu chuyện tròn trăng
Hay là nguyệt khuyết nốt thăng nốt trầm
Tháng Mười mưa nhỏ lâm râm
Em nay tóc rụng đếm thầm tuổi xuân
Như Thương
Subscribe to:
Posts (Atom)