Valentine này, em nhớ gì không
em,
Đã mấy thu qua, lá rụng bên thềm,
Đã mấy thu qua, lá rụng bên thềm,
Em đi mãi xa khung trời kỷ niệm,
Mình anh ngồi, đong đếm dấu yêu xưa!
***
Trời đang mưa hay lòng anh lệ ứa,
Nhớ rất nhiều ngày hai đứa bên nhau,
Mùa Xuân cũ, ngất ngây tình yêu dấu
Em nhẹ nhàng, khe khẽ tựa vai anh,
Chúng mình như...Mây trắng với trời
xanh!
Tình trong sáng, ngây thơ như vạt nắng,
Sưởi ấm lòng mình những buổi tàn đông,
"Anh nhớ nhé, cứ yêu và hy vọng,
Mộng ban đầu, hãy giữ mãi cho nhau..."
Lời em nói, anh vội về ươm mộng,
Xây lâu đài, ước vọng mai sau...
Ai có đâu ngờ... Thời gian qua mau,
Bao thay đổi! Ôi, dòng đời muôn sắc,
Mùa Xuân ấy, có ngày, ta ly biệt.
***
Em ra đi, còn đâu nữa, tình mơ,
Thế mà anh cứ vơ vẩn đợi chờ,
Cũng chẳng nghĩ... Tình ta cơn sầu mộng...
Hiu hắt, héo mòn, vời vợi ngóng trông,
Ôm trái sầu, nhung nhớ mấy mùa đông!
***
Valentine này, Cali vui không em,
Cành Hồng thắm trong mơ, anh vẫn muốn,
Gởi tặng Em với nghìn nụ hôn đầu,
Như ngày xưa, dấu yêu, ta bên nhau,
***
Em nhớ nhé, dù cách xa diệu vợi,
Vẫn yêu Em, thương nhớ chẳng hề vơi,
Tình anh đó, vẫn còn Em mãi mãi,
Vạt Nắng Hồng, Em...
... Sưởi ấm mãi lòng anh!
Phạm thị
Minh-Hưng.
No comments:
Post a Comment