Vẫn như lộng lẫy giữa đời
Mấy ai biết được tóc ngời ánh trăng
Vẫn còn hương áo hoa đăng
Của đêm hội ngộ từ thăng hoa tình
Vẫn theo nét vẽ môi xinh
Lượn như cánh mỏng trao nghìn nụ hôn
Vẫn tay chạm cõi vô ngôn
Chợt nghe da thịt tựa hồn ngẩn ngơ
Vẫn tìm trong ngõ ngách thơ
Cửa thiên đàng mở bên bờ trần gian
Vẫn trong hoa nở nhụy vàng
Chút hương khép nép sợ hoàng hôn phai
Vẫn chân bước nhẹ trần ai
Dẫu đôi khi đã mệt nhoài đớn đau
Vẫn em năm tháng qua mau
Tiếng yêu lặng lẽ trước sau yêu người
Kiêu sa để lại cho đời
Em theo gió lộng lên trời hương bay
Như Thương
Sao em lộng lẫy giữa đời
ReplyDeleteĐể ta rơi rụng xuống ...hoàng hôn em
Vô ngôn ...đời chẳng gọi tên
Để hồn ta rụng ...xuống miền thương đau
Còn lời thơ ngọt cho nhau
Em ơi nhớ nhé: đừng quên môi cười
"Kiêu sa để lại cho đời
Em theo gió lộng lên trời hương bay"
Rượu Hoàng mai chợt tỉnh say
Đời như cơn bão lưu đày em ơi...
DTH
Saigon 14/3/2013 (nhân đọc bài thơ Lộng Lẫy Giữa Đời của Như Thương)