Ôi... Những nhà thơ mắt mờ,
Tâm hồn thật duyên dáng,
Dù cuộc đời choáng váng,
Cao máu với cao đường,
Nhưng ta vẫn xem thường,
Vì ta nhiều bạn lão,
Ôm tay ta ca hát,
Leo núi rồi lội sông,
Chụp mặt trời rạng đông,
Rồi hoàng hôn xế bóng,
Tâm thần ta thong dong,
Tựa như bóng trăng rằm.
Hì hì,
Mùi Tái Tê
Mùi Tái Tê
Thế là em Mùi lên bảng phong thần nhá!
ReplyDeleteMi là một "cục điệu tổ chảng" Mùi ơi!
Dzung đề đốc "dớt" một cú "rờ ve" ngọt sớt nha... Tớ hỏng biết chơi bóng bàn, hỏng biết nói dzậy có trúng không nữa!?
Nhìn hình mi, tau nhớ HSKN ác đạn - cái tủ áo của nàng là tủ bá tánh, cỡ nào cũng vừa ni áo hắn hết!
HSB