GỌI ĐÒ CHIỀU ĐÔNG
Phạm Thị Minh-Hưng.
(Thơ phổ nhạc)
Em gọi tên anh suốt canh trường
Tay quờ quạng gối, đâu người thương
Mắt môi hờ hững, lòng cô quạnh
Giá buốt vật vờ, nhung nhớ, vấn vương
Em gọi anh, gọi đò chiều đông
Đò xa, heo hút gió, mịt mùng
Con đò yêu dấu em nào thấy
Xám ngắt mây trời, sóng thủy triều dâng
Gọi anh, anh ở đâu, buồn trông
thuyền mộng đã xuôi dòng
bến cũ sầu riêng bóng
Ngày nao thuyền mộng đã xuôi dòng
bến cũ sầu riêng bóng
Tìm đâu ngát hương nồng!
Anh lạc nơi đâu, đời rêu phong
Cõi tình em vàng võ, long đong
Bao đêm đông giá, sầu hiu hắt
Em còn gì, đời băng tuyết lạnh lùng
Phạm thị Minh-Hưng
Cám ơn Dzung nhiều nhé đã giới thiệu bản nhạc phổ Thơ Gọi Đò Chiều Đông
ReplyDeleteBài Thơ này ra đời khi nghĩ đến cảnh chia tay tan tác trong đời thường của hai người đã từng có một thời hạnh phúc 🙂 …
Kính mời nghe nhạc trong kênh Youtube:
https://youtu.be/LIFU5MhyDmU
Cô MH.