THÔI ĐÀNH
Thôi đành cái tuổi tám mươi
Thôi đành vậy đó chơi vơi nỗi buồn
Thôi đành gió cuốn mưa tuôn
Thôi đành chẳng đợi chờ trông thẫn thờ
*
Thôi đành vớ vẩn bên thơ
Thôi đành mặc kệ phớt lờ tháng năm
Thôi đành mòn mỏi âm thầm
Thôi đành chấp nhận trầm ngâm bóng chiều
*
Đừng gặm nhấm nỗi cô liêu
Đừng se sắt nữa bao điều éo le
An nhiên như nắng đầu hè
Như hoa Phượng nở như ve ru hời…
*
… Bây giờ đã sắp tám mươi
Thôi thì an phận cõi đời rã riêng
Hãy vui lên chớ ưu phiền
Tám mươi năm ấy bao niềm hân hoan...
*
… Thôi đừng gặm nhấm cô liêu
Đừng se sắt nữa bao điều xót xa
An nhiên như nắng đầu hè đong đưa
Đẹp xinh Như hoa hàm tiếu dưới mưa tươi hồng
Oh. Oh. Oh …
Ah. Ah. Ah.
Thôi đành cái tuổi tám mươi
Thôi đành vậy đó chơi vơi nỗi buồn
Thôi đành gió cuốn mưa tuôn
Thôi đành chẳng đợi chờ trông thẫn thờ
*
Thôi đành vớ vẩn bên thơ
Thôi đành mặc kệ phớt lờ tháng năm
Thôi đành mòn mỏi âm thầm
Thôi đành chấp nhận trầm ngâm bóng chiều
*
Đừng gặm nhấm nỗi cô liêu
Đừng se sắt nữa bao điều éo le
An nhiên như nắng đầu hè
Như hoa Phượng nở như ve ru hời…
*
… Bây giờ đã sắp tám mươi
Thôi thì an phận cõi đời rã riêng
Hãy vui lên chớ ưu phiền
Tám mươi năm ấy bao niềm hân hoan...
*
… Thôi đừng gặm nhấm cô liêu
Đừng se sắt nữa bao điều xót xa
An nhiên như nắng đầu hè đong đưa
Đẹp xinh Như hoa hàm tiếu dưới mưa tươi hồng
Oh. Oh. Oh …
Ah. Ah. Ah.
Cô Phạm Thị Minh Hưng
**
No comments:
Post a Comment