Tặng
Thắng, người bạn mới gặp lại
Cơn
bão đi qua thành phố ướt sũng
Gió quất
ngang đời rát mặt lạnh căm
Buồn men say,
trải lòng ta thổ lộ:
Bốn mươi năm xưa nhớ trộm thương thầm.
Quán khuya
vắng, mưa cuộn dòng sông trắng
Ngả nghiêng
đời, hoa lá rụng tả tơi
Trái tim héo,
tóc bạc màu sương khói
Gặp lại nhau,
ta vẫn nhớ ơn đời!
Ngồi bên
nhau, lặng nhìn sâu đáy mắt
Đời biển dâu,
sông rẽ những nhánh sầu
Ngăn ký ức
tràn về bao kỷ niệm
Chân xa người
mang nghìn nỗi thương đau.
Bàn tay héo ủ
lâu cho ấm lại
Nụ cười xưa
vẫn nở dẫu phai tàn
Tóc thề xưa
gặp lại thoáng ngỡ ngàng
Tình yêu đấy –
trái tim ta cất giữ.
Đêm vắng đưa
nhau, mưa buồn tê tái
Nghe tình xưa
thổn thức những mai sau
Trời mưa gió
hay lòng mình đang khóc!
Đời còn mấy mùa ta đón đưa nhau?
No comments:
Post a Comment