Em tôi ngày ấy dáng thon gầy,
Chưa biết
buồn, đôi tám thơ ngây,
Ước mộng đong đầy trong mắt biếc,
Bao niềm hy vọng vẽ tương lai
*
Ngày ấy em tôi thật dễ thương,
Như chim sáo nhỏ hót trong vườn,
Tâm hồn trong sáng như sao sớm,
Con đường em bước, mộng vàng ươm
*
Tà áo trắng bay, đùa nắng mai,
Lay lay, phơ phất ru lòng ai,
Em như mây trắng trời xanh thẳm,
Lòng trắng trong, xây mộng tương lai.
*
Thế rồi, trời đất, cuộc bể dâu,
Nắng SaiGon hôm ấy phai mầu,
Sân trường vắng lặng, chiều hiu hắt,
Bóng dáng em yêu, nay tìm đâu!
*
Tìm sao cho thấy dấu yêu đầu,
Chẳng còn mây trắng với trời cao,
Người em bé bỏng ngày xưa ấy,
Đã vắng xa, tìm nhau kiếp nào?
Phạm thị Minh Hưng
Kính thầy cô,
ReplyDeleteAlô các bạn zàng nội ngoại!
Em - Kh. đọc hết những dòng thơ của thầy cô và các bạn chợt thấy thế nào thầy cô cũng tròn mắt cho mà xem... hồi xưa mình dạy chúng nó môn toán, môn vạn vật v... v... thế mà bây giờ chúng nó thành văn thi sĩ hết rồi ! Hễ hạ bút xuống là ra thơ thôi !
Còn nữa, hồi xưa khi chúng nó "quậy phá" thì... lấm lét từng đứa, còn bây giờ thì chúng nó ngồi chung một bàn "quậy tập thể" !!???Em mà về được thì cũng nhập cái bàn ấy cho "rậm đám" ạ ...
Trò: Kim Hương
Cám ơn cô Minh Hưng vì đã tặng cho thế hệ chúng em thêm một bài thơ hay nữa.
ReplyDeleteDTH