TUỔI GIÀ
Rù rà đổ vỡ thật là hư,
Biết phải mần răng đặng nữa chừ?
Ăn uống vãi rơi làm vợ bực,
Ra vào đụng chạm thấy mình dư.
Người thân gặp lại nhìn ngơ ngẩn
Để trước quên sau kiếm mệt đừ.
Ai ngời ngày nay ra thế ấy,
Xưa kia lỗi lạc một tay cừ!
Không rõ tác giả
(CGS Nguyễn Đình Dũng sưu tầm)
No comments:
Post a Comment