TRẢ LẠI HỒNG
HOANG
Trả
thơ về lại hồng hoang
Ngẩng
lên thấy núi cười vang giữa trời
Trăm
năm một cuộc gọi mời
Buồn
vui mấy chốc nghe đời thân quen
Gót
em hài nguyệt nở sen
Áo
xưa ngồi ngắm lửa nhen nhúm lòng
Rằng
em vương vấn bụi hồng
Thất
tình rụng cánh giữa dòng lắt lay
Đề
thơ cung bậc đắm say
Chuốc
câu lục bát ru quay quắt tình
Trăng
sao che khuất dáng hình
Chỉ
còn vọng lại vạn nghìn tiếng em
Ngà
ngà say bóng bên rèm
Giọt
sương khuya đẫm nửa đêm miên trường
Tình
tang ta hát vô thường
Thơ
và Ta một đoạn đường biếc xanh
Như Thương
(4
tháng 8, 2018)
No comments:
Post a Comment