ĐI TÌM MẢNH ĐẤT TRĂM NĂM
Tìm đi em mảnh đất trăm năm
Tìm nơi trú ngụ cuối đường trăng
Ai biết đâu, lúc nào từ tạ
Tìm đi em, điểm đến cuối cùng!
Đi tìm nơi thoáng mát mênh mông
Trời chiều gió lộng với mây hồng
Hồn sẽ chơi vơi cùng mưa nắng
Có còn biết, nhớ nhung gì không?
Sẽ là một chuyến đi thật xa
Người đưa kẻ tiễn rất nhiều hoa
Một lần đi mãi, không quay lại
Vĩnh biệt Tình yêu-Vĩnh biệt nhà!
Đừng buồn thương quá lúc biệt ly
Bình thường thôi, một buổi phân kỳ
Ngăn dòng nước mắt sầu bi lại
Con đường cuối cùng này,
Ai cũng phải đi qua...
PhạmThịMinhHưng
&
Bài họa:
CHÂN TRỜI PHIÊU LÃNG
Đường cuối này,ai cũng phải đi
Buồn thương, tiếc nuối chẳng để chi!
Ai rồi cũng phải ngang qua đấy
Để đến nơi đâu? Chẳng biết gì!
Thiên đàng, địa ngục sẽ đón ta?
Quỷ sứ, thiên thần cõi ta bà...
Về đâu cũng thế, sao phải biết?
Chỉ biết bây giờ phải chia xa....
Nghĩa là phải xa rất nhiều nơi
Xa đi mãi mãi rất nhiều người
Cả những giận hờn cùng thương ghét
Cửa nhà, vật chất cũng buông xuôi!
Sau trước cũng buông, buông sớm thôi
Để lòng nhẹ nhõm lẫn thảnh thơi
Mỗi ngày bay bổng khi đang sống
Trí sáng, tâm an giữa chợ đời.
Mảnh đất trăm năm? Chẳng cần đâu!
Thân xác vùi chôn, một cõi sầu!
Lên giàn hỏa cho thân thanh sạch
Gió cuốn tro đi khắp khắp hoàn cầu...
Bùi Thị Minh Khuê
Cám ơn em nhiều nhé Trần Dzung!
ReplyDeleteMến chúc cả nhà vui khỏe
💕❤️💝