(Thương nhớ Liên Hương)
Một ngày cuối bóng tà huy
Bạn xưa ta đã ra đi phương nào
Liên Hương của thuở ngọt ngào
Áo xanh bụi phấn đón chào sương mai
Cõi tâm lặng lẽ nhớ hoài
Đâu trang sách vở miệt mài trường xưa
Quỳ vàng sớm nắng chiều mưa
Bạn bên di ảnh như chưa xa rời
Níu tay bạn với núi đồi
Tóc xanh chưa bạc sao đời ngả nghiêng
Vẫn là Hương nụ cười hiền
Đóa sen thơm đã về miền viễn du
Chạm tay vào cõi vi vu
Đường xa dịu vợi thiên thu chia lìa...
Viết tiếp kỷ niệm lưu luyến với Hàn thị Liên Hương...
Trong những năm đầy ắp kỷ niệm của tuổi học trò áo xanh, mình nhớ Liên Hương nhất là lần Đại hội trường được tổ chức tại Cali. Bạn thật đáng yêu khi đã lặn lội tự tay mình đem đến tà áo xanh để đi dự "phó hội tưng bừng"!
Sáng chủ nhật hôm ấy, bọn mình còn ngủ nướng trong khách sạn vì tối qua thức khuya tán gẫu, Liên Hương đã đến khách sạn thật sớm để đem cho mình chiếc áo dài xanh, ủi thẳng nếp và nâng niu trao cho mình như thế là vật gia bảo, rồi chạy vội đến nhà Chúa cho kịp Thánh lễ Misa. (Nếu không có chiếc áo dài xanh ấy thì mình sẽ cảm thấy lạc lõng với bạn bè trong Đại hội lắm). Khi nhận áo dài … chợt ngẩn ngơ, yêu bạn hơn bao giờ hết. Bạn như giọt sương mai long lanh đem yêu thương đến cho mọi người trong tất cả những lần họp mặt trường lớp.
Bạn gõ cửa phòng như một thiên sứ đến với mình mà chẳng ngại đường xa và thời gian. Hạt ngọc hiền ấy khiến thế giới bình an làm sao...
Khoảng thời gian cuối đời, Liên Hương và mình không còn thấy nhau được nữa, nhưng hai đứa mình nói chuyện bằng text trên phone và Liên Hương cùng mình nghe những lời thánh ca dịu dàng (như giọng hát và giọng nói của bạn, dẫu bạn không là ca sĩ chuyên nghiệp, nhưng tiếng hát ấy đã hòa âm cùng nhịp tim chung vui sum vầy với bè bạn...).
Liên Hương còn hứa sẽ CỐ GẮNG THẬT GIỎI để mau lành bệnh, rồi hai đứa cùng chụp hình áo dài xanh học trò nữa trong Đại hội sắp đến. Mình tin bạn hứa với tất cả niềm tin và hy vọng vô vàn... cầu xin Ơn Trên che chở cho bạn vượt khó lần này.
Mình biết bạn đau, bạn mệt nhưng chắc chắn một điều không bao giờ thay đổi nơi bạn là bạn luôn nhỏ nhẹ, dịu dàng, chậm rãi và cười rất hiền cho dù cơn đau thể xác có hành hạ bạn cách mấy thì bạn vẫn tỏa sáng tâm mình như thế!
Mình đã lo lắng, cầu nguyện và đã khóc khi biết tin dữ... biết làm thế nào ngăn giọt lệ rưng rung, Liên Hương ơi?!?! Bao giờ mình có dịp mặc lại chiếc áo dài xanh học trò trong Đại hội trường lần nữa, mình sẽ khóc thôi Liên Hương...
Ngôn từ nào đủ diễn đạt được nỗi niềm luyến tiếc, đủ để vơi đi những kỷ niệm trong những lúc bên nhau và đủ để tiễn biệt bạn nghìn trùng... Tâm hương lòng xin gởi bạn bên kia thế giới. Xin chúc bạn ra đi thật bình an và thanh thản, nhé Liên Hương yêu dấu!
Vĩnh biệt HÀN THỊ LIÊN HƯƠNG...
Một người bạn trong muôn vàn người bạn của Liên Hương,
Kim Hương
Bạn yên nghỉ nhé Liên Hương, thôi hết gian truân rồi!
ReplyDeleteThương lắm...