Mai kia tôi cũng giã từ
Cõi
đời thương ghét thực hư vui buồn
Tường bệnh viện, bóng trăng suông
Là
đà sinh tử chạm buồn thế gian
Bi thương khổ lụy tuôn tràn
Mịt
mùng vô thí tôi mang kiếp người
Rối bời một kiếp khôn nguôi
Hồng
trần còn nặng ngậm ngùi chân ai
Lệ rơi giọt vắn giọt dài
Bao
người thân nuối một mai tôi rời
Diện tiền bóng ngả bên tôi
Tấm
thân áo tạm đơn côi Đi-Về
Chập chờn trong những cơn mê
Lờ
mờ nhân ảnh hồn về xa xôi
Nghìn năm trăng cũng thế thôi
Nghìn
năm trong cõi hư vô tôi về.
Hồng A
No comments:
Post a Comment