Wednesday, March 13, 2013

Liên khúc Yêu tháng ba



Thương nhớ

Nỗi nhớ, niềm thương, tận đáy lòng,
Xót thương cho phận má hồng đau.
Không cho bạn biết tình hình bệnh
Để một mình ôm bệnh chẳng may.
Gặp mặt lòng đau như ruột thắt.
Thương người bệnh tật chẳng buông tha.
Ta đau thắt quặn từng cơn đấy,
Nhớ nhớ, thương thương, ta nhớ nàng!...


Lặng lẽ

Hạnh phúc bao nhiêu, lắm khổ đau,
Một thời yêu ngắn ngi tàn mau.
Ta ngơ ngẫn, mộng tàn tình úa,
Ngọt lịm, môi hôn nỡ bước qua,
Đắm đuối, cùng hòa một nhịp thở,
Bên em, rạo rực lửa không nguôi.
Xa em, khát khao bờ môi ấy.
Lặng lẽ, nhìn em ta nghẹn lời…


Số phận

Một thoáng tình yêu đến chợt đi,
Chỉ xin khoang trống ở trong tim.
Mong chờ chỉ vậy thôi, “phê quá”.
Ngẫm lại, đời tình ngắn ngủi ghê!
Mới được yêu, tàn lụi mất rồi.
Tình khao khát, thỏa chí mày râu,
Âu là số phận mong manh đến,
Vỡ mộng, tình như gió thoảng bay.


Ray rứt

Lặng lẽ, nhìn em, xót tái lòng,
Lỡ làng, không biết tỏ cùng ai.
Âm thầm, chịu đựng càng ray rứt,
Nuối tiếc, ân tình đã vội tàn,
Chỉ biết, tình bay theo gió thoảng.
Yêu chưa trọn, một kiếp đời này.
Niềm thương, nỗi nhớ, mê hồn trận,
Trọn kiếp này, ta luôn nhớ em.


Khắc khoải

Vắng tiếng cười, khanh khách đáng yêu,
Nhớ em cười, ánh mắt thân thương,
Tương tư đến bệnh, không thèm "nhậu"!
Thấy nỗi đau, không thể xẽ chia.
Khắc khoải, chờ tin may gửi đến,
Mừng thay, đã nhận được tin vui.
Trong lòng rộn rã niềm vui ấy,
Gột bỏ ưu tư, dzui lại rồi.


  Có có không không…

Nhớ nhớ, thương thương, tiếng sét tình,
Bốn mươi năm đượm thắm tình ta.
Người thương gặp lại, làm ta rối,
Mộng đến rồi, yêu cháy bỏng “say”.
Đột ngột thay, bài định mệnh đến,
Tiêu tan mộng đẹp, ngỡ ngàng thay.
Không tin nổi, mặc cho thương tiếc,
Có có, không không, không có tình!...
 

   Tuyệt cú mèo!

Ngập ngừng, ta không dám nói yêu,
Tại em yêu, trái ngọt ngậm liều.
Bây giờ mới biết, tình như thế,
Tuyệt cú mèo! Ôi tuyệt quá đi!
Nhớ mãi, ta trao nhau tất cả,
Tình trao, phút cuối bỗng thăng hoa.
Ngày tao ngộ, ngộ nhiều kỳ tích,
Bỗng tan biến, tim ta nát tan!...

Thế thôi

Tiếc nuối trào dâng, hụt hẫng rồi,
Nói gì ? Tình yêu vẫn vậy thôi.
Bên nhau thắm thiết, yêu da diết,
Tình lỡ, bồi hồi, một nỗi đau.
Ánh mắt, nhìn nhau, lòng bấn loạn.
Yêu say đắm, tưởng tuyệt vời ru?
Bên em, hưởng trọn niềm vui ấy,
Định mệnh, cho ta yêu thế thôi.


Tặng nhau

Một thoáng yêu thương, để nhớ đời,
Mộng tình, bình dị khó mà quên.
Tình ta ngắn ngủi, song tình đẹp,
Phút gặp tâm tình, quấn quýt nhau,
Đột phá, đưa nhau lên tuyệt đỉnh.
Xưa nay chỉ biết đến chừng chừng,
Bây giờ mới biết, tình vô tận.
Một chút ân tình, ta tặng nhau…


Tình đẹp.

Sét đánh ngang tai, điếng cả hồn,
Cõi lòng tan nát, bởi vì yêu.
Đau lòng, xót dạ vì em đấy,
Ánh mắt trao nhau, nỗi nhớ thương.
Số phận ngăn tình ta, nghiệt ngã,
Tình ta đẹp mãi, chẳng phôi pha.
Yêu anh suốt cuộc đời, em nhé !
Tặng nụ hôn, nhờ mây gió đưa…

TCHOA.

2 comments:

  1. Minh Khuê ơi!
    Làm sao bây giờ, chắc BÓ TAY thôi!!!
    Cảm phục loạt thơ IU Tháng 3 của TCHOA!!!
    Hihihi...Và chúc mừng ''Nhà Thơ Sỉ'' [không lẻ]

    Cô MH

    ReplyDelete
  2. Chu cha ơi!!!
    Nhà thơ làm dữ héng? Thơ càng ngày càng hay! Các tựa đề của các bài thơ hay ác luôn!
    Chúc mừng "nhà thơ sỉ"
    Cái Oanh .
    PS: Xin phép cô Minh Hưng, em phải ăn cắp chữ của cô đấy ạ :-)

    ReplyDelete