Ánh trăng vằng vặc lung linh
Ánh vàng ảo mộng, cõi tình chơi vơi
Gió bay nhẹ, lá vàng rơi
Mơ màng ngỡ bước chân ai qua mành
Tình ơi, biết có còn xanh
Xanh màu ước hẹn mong manh thuở nào
Tình trang vở mới ngọt ngào
Mơ màng áo trắng, chiêm bao một thời
Trăng vàng, vẫn ánh trăng ngời
Tìm đâu bóng dáng xa khơi, ngậm ngùi
Vấn vương chi nữa, ơi người!
Bên trăng một bóng, lẻ loi, bẽ bàng...
Xa rồi tháng mộng ngày vàng
Còn chăng kỷ niệm, muộn màng, hư vô
Hồn trăng lạc bước vào thơ
Gởi bao nỗi nhớ bên bờ dở dang
Tiếng đàn ai, khúc thở than
Xanh xao giấc mộng, canh tàn, hồ mơ.
Ánh vàng ảo mộng, cõi tình chơi vơi
Gió bay nhẹ, lá vàng rơi
Mơ màng ngỡ bước chân ai qua mành
Tình ơi, biết có còn xanh
Xanh màu ước hẹn mong manh thuở nào
Tình trang vở mới ngọt ngào
Mơ màng áo trắng, chiêm bao một thời
Trăng vàng, vẫn ánh trăng ngời
Tìm đâu bóng dáng xa khơi, ngậm ngùi
Vấn vương chi nữa, ơi người!
Bên trăng một bóng, lẻ loi, bẽ bàng...
Xa rồi tháng mộng ngày vàng
Còn chăng kỷ niệm, muộn màng, hư vô
Hồn trăng lạc bước vào thơ
Gởi bao nỗi nhớ bên bờ dở dang
Tiếng đàn ai, khúc thở than
Xanh xao giấc mộng, canh tàn, hồ mơ.
Phạm Thị Minh-Hưng.
Thưa cô Minh Hưng,
ReplyDeleteNhững câu thơ hay và buồn mênh mang quá, gợi nhớ đến tháng mộng ngày vàng và kỷ niệm xa xưa...
Em cũng thả hồn chơi vơi theo những giòng thơ...
" Tiếng đàn ai, khúc thở than
Xanh xao giấc mộng, canh tàn, hồ mơ."
Trò Hồng A
Cô cám ơn Hồng,
DeleteCô học trò mà ngày xưa cô cứ nghĩ sao... "Em ấy dễ thsương thế",
...bao chàng đã khổ vì Em...?
Hihi...
Còn đâu tháng mộng ngày vàng,
Tình Em, Anh đã đa mang...một thời!
Phải không Người đẹp Ban Mê...
Cô MH.