Kính thưa thầy cô,
Các bạn thương mến,
Năm 1983, ba mươi năm trước, ngày 22/5 sau một thời gian dài bị đi cải tạo, Hùng được trả tự do với 3 năm quản chế tại địa phương. Về lại đời với bỡ ngỡ, với chập chùng lo toan nhưng may sao vẫn có một thú vui để quên đi đôi chút những cơ cực, những cay đắng đời thường bằng cách đêm đêm xuống nhà một ông chú ruột ở gần (mà Hùng đã có dịp nhắc đến trong bài "Giọt máu đào hơn ao nước lã") để tâm sự, chuyện trò, ca hát với một ông chú khác nhỏ hơn (cũng là chú ruột) mà lúc bấy giờ đã khá nổi tiếng trong nhóm nhỏ bạn bè thân hữu với những tác phẩm -theo Hùng- đặc sắc với phong cách viết lời, giai điệu và tiết tấu rất riêng: Đỗ Kim Châu tức Đỗ Thất Kinh. Gần như tất cả những bạn bè của Hùng sau này đều trở thành bạn của Đỗ Thất Kinh hết.
Lúc ấy bằng rung động nhạc sĩ của mình, Đỗ Thất Kinh đã viết một nhạc phẩm để tặng riêng cho Hùng với lời đề tặng của tác giả là: riêng tặng Đỗ Tâm niên (một cách nói trại đi của Đỗ Tám Niên tức là Đỗ Hùng sau 8 niên ở trại cải tạo)... Tôi đứng, nắm song cửa này, rung lay đã bao lâu! Ngoài kia, chuyến xe nào về chở xuống bến hoang vu. Ngoài kia, chuyến xe nào về, chuyến xe nào về (than ôi) không điều gì chở đến, không điều gì chở đi. Tôi vẫn đứng quạnh hiu chiều nay, như trái chín ruỗng trong một ngày vàng phai cây nhân sinh, như tiếng hát ném trong trời rộng rồi lịm tắt giữa thinh không...Còn đâu chút dư hương người, chút dư hương đời (thôi thì) xin làm một cụm khói, xin mặc niệm dùm tôi đôi cánh rã chiều nao vàng hoa...
Bao lâu tôi ngóng chuyến xe đời về rộn ràng chở em qua đây, em đâu hay tôi gắng lên dây thiều để nhịp nhàng quả tim trên tay...
Tính mô tả, diễn đạt của lời bài hát rất rõ và rất riêng. Tính triết lý của lời bài hát cũng rất rõ và cô đọng, sự biểu cảm âm nhạc của bài hát cũng lạ, tiết tấu của bản nhạc này cũng khá riêng, mượt mà, hoà âm do chính Đỗ Thất Kinh soạn cũng khá thu hút và đầy.
Nhân sắp kỷ niệm tròn 30 năm Hùng được trả tự do (theo luật thì phải được xoá án tích mà không biết đã được nhà cầm quyền xoá chưa?) xin mời quý thầy cô và các bạn thưởng thức bài hát nói trên trên đường link youtube dưới đây với giọng của ca sĩ Ngọc Huy.
Các bạn thương mến,
Năm 1983, ba mươi năm trước, ngày 22/5 sau một thời gian dài bị đi cải tạo, Hùng được trả tự do với 3 năm quản chế tại địa phương. Về lại đời với bỡ ngỡ, với chập chùng lo toan nhưng may sao vẫn có một thú vui để quên đi đôi chút những cơ cực, những cay đắng đời thường bằng cách đêm đêm xuống nhà một ông chú ruột ở gần (mà Hùng đã có dịp nhắc đến trong bài "Giọt máu đào hơn ao nước lã") để tâm sự, chuyện trò, ca hát với một ông chú khác nhỏ hơn (cũng là chú ruột) mà lúc bấy giờ đã khá nổi tiếng trong nhóm nhỏ bạn bè thân hữu với những tác phẩm -theo Hùng- đặc sắc với phong cách viết lời, giai điệu và tiết tấu rất riêng: Đỗ Kim Châu tức Đỗ Thất Kinh. Gần như tất cả những bạn bè của Hùng sau này đều trở thành bạn của Đỗ Thất Kinh hết.
Lúc ấy bằng rung động nhạc sĩ của mình, Đỗ Thất Kinh đã viết một nhạc phẩm để tặng riêng cho Hùng với lời đề tặng của tác giả là: riêng tặng Đỗ Tâm niên (một cách nói trại đi của Đỗ Tám Niên tức là Đỗ Hùng sau 8 niên ở trại cải tạo)... Tôi đứng, nắm song cửa này, rung lay đã bao lâu! Ngoài kia, chuyến xe nào về chở xuống bến hoang vu. Ngoài kia, chuyến xe nào về, chuyến xe nào về (than ôi) không điều gì chở đến, không điều gì chở đi. Tôi vẫn đứng quạnh hiu chiều nay, như trái chín ruỗng trong một ngày vàng phai cây nhân sinh, như tiếng hát ném trong trời rộng rồi lịm tắt giữa thinh không...Còn đâu chút dư hương người, chút dư hương đời (thôi thì) xin làm một cụm khói, xin mặc niệm dùm tôi đôi cánh rã chiều nao vàng hoa...
Bao lâu tôi ngóng chuyến xe đời về rộn ràng chở em qua đây, em đâu hay tôi gắng lên dây thiều để nhịp nhàng quả tim trên tay...
Tính mô tả, diễn đạt của lời bài hát rất rõ và rất riêng. Tính triết lý của lời bài hát cũng rất rõ và cô đọng, sự biểu cảm âm nhạc của bài hát cũng lạ, tiết tấu của bản nhạc này cũng khá riêng, mượt mà, hoà âm do chính Đỗ Thất Kinh soạn cũng khá thu hút và đầy.
Nhân sắp kỷ niệm tròn 30 năm Hùng được trả tự do (theo luật thì phải được xoá án tích mà không biết đã được nhà cầm quyền xoá chưa?) xin mời quý thầy cô và các bạn thưởng thức bài hát nói trên trên đường link youtube dưới đây với giọng của ca sĩ Ngọc Huy.
Đỗ Thế Hùng
***
Ơn Đời Một Tiếng Ca
Nhạc và Lời: Đỗ Thất Kinh
Nhạc và Lời: Đỗ Thất Kinh
tôi đứng nắm song cửa này rung lay đã bao lâu?
ngoài kia chuyến xe nào về đổ xuống bến hoang vu
ngoài kia chuyến xe nào về? Chuyến xe nào về?
không điều gì chở tới, không điều gì chở đi...
tôi vẫn đứng quạnh hiu chiều nay...
như trái chín ruỗng trong một ngày vàng phai cây nhân sinh
như tiếng hát ném trong trời rộng rồi lặng tắt giữa âm u...
còn mong chút hương cho người
chút dư hương này xin làm một cụm khói
xin mặc niệm giùm tôi
đôi cánh rã thời nao vàng hoa...
bao lâu tôi ngóng chuyến xe đời về rộng ràng chở em qua đây
em đâu hay tôi gắng lên dây thiều để nhịp nhàng quả tim trên tay...
Một tác phẩm hay cho một số phận của đời người!
ReplyDeleteQuá khứ không vui nhưng bù lại làm cho cuộc sống con người thêm phong phú hơn !
ReplyDeleteCó được bài hát để nghêu ngao về cuộc đời mình cũng sướng lắm chứ ? chúc mừng anh .
Khi khốn khổ đi đến tận cùng thì nghệ thuật sẽ đến trong thăng hoa như một định luật đền bù...
ReplyDeleteKh.