Saturday, March 14, 2015

Thơ Nguyễn Thủy Nam

Xin giới thiệu đến Thầy Cô và các bạn bản PPS do cô Bạch Yến thực hiện
với năm bài thơ của Thầy Nguyễn Giõng.


***

XUÂN Ý
Tặng T Kim Anh, Drammen, Norway, 70 mùa Xuân An lạc - Thái hòa

Xuân Ý bao la tới trước thềm
Hoa Xuân đầm ấm nụ cười duyên,
Chúc mừng Sinh Nhật: tình tri kỷ,
"Tuổi cổ lai hi" đậm nét thiền!

Xa xôi năm tháng dặn thêm lòng
Ước hẹn sum vầy vui thủy chung!
Non nước nghìn trùng chi sá kể,
Ý tình muôn dặm cứ thung dung...

Thơ bay phơi phới đến bên người
Sinh nhật chan hòa xuân thắm tươi
Chén rượu Giao Thừa xin cạn hết
Ấm lòng biết mấy cả đôi nơi!

Sinh nhật năm nay Mùng một Tết...
 Thơ vui: son thắm nét xuân đầy.
Vườn ai hoa nở đầu năm mới
Hương ngát bên trời nhẹ thoảng bay!

Nguyễn Thủy Nam, S.A.
02-19-2015 (Mùng Một Tết Ất Mùi)

***

CHIỀU VÀNG

Chiều đã vàng phai tóc biếc em,
Xanh xanh bóng liễu rủ bên thềm,
Lòng vui mở rộng đôi hàng cửa,
Đường đến trường xa rợp bóng im.

Kỷ niệm nào bay theo gió lộng?
Giữa vời đậm nhạt chút hương yêu.
Tình ta mười sáu thơ ngây quá,
Khi đợi em tan buổi học chiều.

Nghiêng nghiêng bông phượng rụng vào thơ
Và khói sương bay quá hững hờ!
Cố xóa tình vui - này nước mắt!
Một chiều nắng nhạt thuở xa xưa

 Thu tàn trước ngõ em nào biết?
Mấy độ vàng phai em có hay?
Ta đợi em trên cầu số kiếp,
Nghìn năm ngóng mãi áng mây bay!

Nguyễn Thủy Nam, BMT, 1970

***
'
DẠ KHÚC

Tôi muốn hỏi: Buồn có tuổi không?
Hư hao chiếc lá buổi thu tàn,
Như tình đó, bỗng xa chờ đợi,
Mấy thuở vàng phai gọi gió sang!

Nhịp vỗ buồn xa ngái tuổi thơ,
Trên cao hạt mỏng mưa đầu mùa.
Khói quên vượt mấy bờ hoang dại,
Rừng đã nguôi lời than thở chưa?

Trên ngọn sầu đông gầy giọt sương,
Loài chim nào hót giữa đêm buồn?
Rồi nghe lá rụng vào xa vắng,
Và, ngập ngừng trôi lạc suối nguồn.

Chợt đêm trăng tỏa thơm tình nhớ,
Một tiếng trúc xưa sầu mỏng manh!
Thăm thẳm đêm về, trăng gió cũ,
Nghe lời ai gọi bến xuân xanh...

BMT, tháng 7 năm 1970
Nguyễn Thủy Nam


***

THẬP LỤC TRONG TRĂNG

So dây nuối nhớ tình vui
Tình tang nhịp gõ một lời tiễn đưa!
Trăng lên vun vút đường tơ,
Nghe trong nhạc ý mịt mờ sương bay...
Sầu lên tha thướt tóc mây,
Cung thương vang vọng tháng ngày viễn du...
Đàn ơi! Lạnh khúc ca xưa,
Ngập ngừng tơ liễu mấy bờ Tiêu Tương....

Nghe như xao xuyến nghê thường,
Trăng neo bến cũ còn vương não nề.
Này đây điệp khúc đê mê,
Dư ba thánh thót ước thề đã xưa...

Mái Tây lạc nẻo mơ hồ,
Rèm thưa gió lộng chợt ngờ bước ai!
Trôi xa nước mắt cầm đài:
Tơ chùng phím lạnh nửa đời tình si.

Thênh thang Tư Mã bước về
Vườn sương trăng xuống hôn mê tình người!...

Ban Mê Thuột, tháng 9 na9m 1974
Nguyễn Thủy Nam

***

DÃ QUỲ

Tóc em cài dã quỳ
Vàng hực nắng Ban Mê!
Suối ru lời tha thiết,
Gió dìu bước em đi.

Đường về buôn xa lắm,
Chiều xuống trên đồi nương,
Sắc dã quỳ đằm thắm,
Rực rỡ bóng hoàng hôn

Con đường cài dã quỳ
Viền quanh bờ cỏ biếc,
Để lòng ai da diết
Thơm chút tình Ban Mê?

Tóc xưa cài dã quỳ
Dài xôn xao kỷ niệm,
Dài hơn năm tháng cũ,
Với đất trời Ban Mê!'

Nguyễn Thủy Nam, S.A. Dec 24, 2009
(Thấy đâu đó sắc vàng dã quỳ Mộc Châu...
chợt bâng khuâng nhớ về dã quỳ Ban mê ngày nào...)

1 comment:

  1. Một PPs với những bài thơ hòa lẫn tiếng dương cầm nhẹ nhàng và hình ảnh mơ phai, chắc hẳn người làm thơ cũng nhẹ nhàng chân bước trong cõi lòng như thế... chắc hẳn tiếng thơ thiền đã xóa đi hết những trôi nổi buồn phiền của đời ô trọc... chắc hẳn tiếng đàn đã nâng lòng người lên cùng với nghệ thuật mà quên đi mọi nỗi khúc khủyu cuộc đời chăng?

    Trò Kh.

    ReplyDelete