Photo by Quách Lục
GOM
HOÀI CỔ XƯA
Về gom bụi đỏ ngất trời
Gom mùa gió trở rối bời tim ai
Gom quỳ vàng nở sớm mai
Gom sương, gom nắng, gom hoài cổ xưa
Để mai phố vắng, người
thưa
Con sông, con suối vẫn
chưa cạn dòng
Biết đâu rừng của mênh
mông
Chẳng còn lá rụng nghe
lòng xót xa
Hoàng hôn bóng xế chiều
tà
Có người đứng ngóng … ngõ
nhà em đâu
Tóc xanh nay đã bạc màu
Đường xưa bụi đỏ dãi dầu
tháng năm
Về đi ngắm lại trăng rằm
Trên non cao thẳm thăng
trầm bấy lâu
Về đi dẫu vạn bể dâu
Rằng đồi xưa vẫn một màu
thiên thu …
Như
Thương
No comments:
Post a Comment