BÀI
THƠ CHO EM BÉ SAPA
Fansipan,
mùa lúa vàng trẩy hội
Rừng
bạt ngàn ôm thung lũng hoàng hôn
Triền
núi quen, sườn đồi chân bước vội
Chợt
mưa phùn, sương muối phủ xóm thôn
Em
ngồi đấy như thiên thần xuống thế
Dáng
co ro. Gió Đông Bắc lại về…
Chuyện
trần gian, biết bao điều để kể
Đỉnh
Sapa nghe giá lạnh tứ bề
Vải
thổ cẩm dệt cho người gấm vóc
Bé
co ro mẹ xa xót nghẹn lòng
Ngồi
ven đường, thầm gọi Mẹ, thầm khóc…
Thầm
ước ao, manh áo mỏng… Có không?
Nhen
củi rừng, lửa ấm đâu chẳng thấy
Thấm
sâu vào da thịt cái rét Đông
Thần
lửa ơi, tội tình em biết mấy
Bàn
tay nào đông đá giữa mênh mông …
Như
Thương
No comments:
Post a Comment