Ảnh Nai Rừng của Huỳnh Thị Mùi |
MỎI MONG
Chờ nhau biết đến bao giờ
Bốn mươi năm lẻ lững lờ Hương giang
Những đêm Hà Nội hoang mang
Cửu Long con nước ngập tràn nỗi đau
Bốn mươi năm lẻ lững lờ Hương giang
Những đêm Hà Nội hoang mang
Cửu Long con nước ngập tràn nỗi đau
Bao giờ vơi bớt âu sầu
Ngóng trông mòn mỏi canh thâu bẽ bàng
Bờ môi đã nhạt màu son
Bụi thời gian đã úa tàn tháng năm...
Có ai níu được thời gian
Cho lòng ấm lại, bàng hoàng giấc xưa
Cho đời là một giấc mơ
Chờ mong-ngóng đợi hững hờ chiêm bao
...
Ptminhhung Pham
Ngóng trông mòn mỏi canh thâu bẽ bàng
Bờ môi đã nhạt màu son
Bụi thời gian đã úa tàn tháng năm...
Có ai níu được thời gian
Cho lòng ấm lại, bàng hoàng giấc xưa
Cho đời là một giấc mơ
Chờ mong-ngóng đợi hững hờ chiêm bao
...
Ptminhhung Pham
Cám ơn Dzung Tran nhé, luôn ưu ái, cất giữ những vần Thơ...
ReplyDeleteCô PTMH