Tranh Phùng Đạt |
ĐÊM NHỚ PHỐ
Đêm nhớ phố Banmê buồn rưng rức
Vắng lặng sao từng con ngõ thân quen
Giọt cà phê đêm từng đêm thao thức
Nặng trĩu lòng bao nỗi nhớ niềm quên
.
Phố có em về con đường lá đổ
Có mây bay và chim hót đầu cành
Có hạnh phúc lẫn vào niềm đau khổ
Có nắng mưa ngủ theo giấc mộng lành
.
Mùa khổ nạn chú chim về trú ngụ
Đậu vai Em tìm nơi chốn bình an
Bên kia đường cây khô cành héo rũ
Đã tàn Thu... còn đâu sắc lá vàng
.
Ta ôm Em để Em đừng bật khóc
Để lo âu đừng che phủ trăng non
Xin tay mềm vẽ Em màu mắt ngọc
Đêm sẽ về trong giấc ngủ môi ngon
Như Thương
(Cuối tháng 8, mùa dịch bệnh 2021)
Kính thầy cô,
ReplyDeleteA lô các bạn nội ngoại,
Trò Kh. cám ơn thầy cô và các bạn đã đọc bài thơ mới của em... được thoát thai từ bức tranh "Đêm nhớ phố" của Phùng Đạt.
Kh. quên chú thích: Tựa đề thơ mượn chữ của Phùng Đạt rồi Đạt ơi!
Bức tranh thật buồn, tựa như nỗi buồn của người Bmt, cũng như tất cả thầy cô và bạn ở hai bên nội ngoại.
Cám ơn Dzung đã đem thơ của Kh. đến với thầy cô và bạn mình nha.
Cầu xin bình an đến với mọi người và thoát qua khổ nạn này.
Trò Kh.