Sài Gòn bây giờ buồn quá hỡi anh
Đèn đường hiu hắt phố xá vắng tanh
Tìm đâu dáng em công viên ghế đá
Một trời bơ vơ sầu lo đoạn đành!
Còn đâu hẹn hò những chiều thứ bẩy
Vui đùa bên nhau cùng ngắm trời mây
Giáo đường quán vắng cửa đóng then cài
Mơ ngày gặp lại Sàigòn dấu yêu!
Cơn mưa chiều nay khóc đời phôi pha
Trả lại cho em Sàigòn hoa lệ
Xôn xao tiếng cười rạp hát, bến xe
Đèn đỏ đèn xanh dạo chơi khắp phố
Đón đưa nhau về nụ cười đam mê
Nhớ quá anh ơi ngày ấy qua rồi
Bâng khuâng mình em phòng vắng đơn côi
Ly cà phê đen không đường chát đắng
Sài Gòn yêu ơi thương nhớ nào vơi!
Phạm Thị Minh Hưng.
SG-18:05’ CN 15/8/2021.
*
Nguyễn Quang Kế phổ nhạc với tiếc hát Vi Trần
Dzung ơi,
ReplyDeleteCám ơn em nhiều nhé luôn ưu ái chăm sóc cho Blog và những bài Thơ
Mến chúc em vui khỏe nhiều nhé!
Cô MH.
Bỗng dưng hai chữ Saigon chợt sống lại trong lòng mọi người với tất cả nỗi niềm và thương mến! Bài thơ của cô cũng đã lột tả được điều ấy! Xin chúc Người Saigon được mọi điều an lành.
ReplyDelete