CẦU HIỀN
Coi mòi lũ học trò xưa càng
già càng quậy, một số sắp đoạt danh hiệu "Lão ngoan đồng" rồi. Hễ có
câu chuyện gì lạ thì lại thành đề tài hấp dẫn. Có cái bệnh của bạn Hải
nhà ta mà các nhà văn, nhà thơ sáng tác tới tấp, phen này Tổng Biên Tập lại sút đi vài
cân kể từ sau chuyến đi dzìa quê nội. Thiệt là đáng đồng tiền bát gạo khi lôi
ra được những cao thủ làng văn đã ẩn cư điền viên tu luyện bấy lâu như bạn
Cường, bạn Đạt, bạn Thạch... chỉ biết miệt mài xem các bạn tung chưởng
trên diễn đàn hết năm này qua tháng nọ, có nhiều lần mình hỏi sao không
tham gia thì các bạn trả nhời là "Đang chờ người hiền để phò tá xuất chiêu
bình thiên hạ". Mình cố hỏi gặng mãi mà các bạn ấy ứ nói (kể cả lúc say
mèm). Hôm Dung về thấy bạn Thạch múa Hầu quyền và hát bài 90 năm cuộc
đời, tự chế của Y Thạch (cháu gì gì Y Vân nên không sợ phạt vì xuyên tạc
bản quyền tác giả), rồi đến Đạt (Phạm Đạt, không phải Đạt râu đâu nha), Paul
Cường... Mình suy gẫm mãi, hôm nay nhân lúc xem tác phẩm của Nam Đà
"...." mình đã hỉu ra cái người mà các cư sỹ đó muốn tìm là.... ai
rùi...?
THUỐC HAY NAY BIẾU
Anh Hải đã cho ra đời tác
phẩm "58 mà như 100 tuổi" hì hì, bạn nhớ đừng bi quan nha, thời
buổi “hại điện” này cái bệnh của Hải “dễ sửa” như trở bàn tay
(trước kia mình chỉ thấy bệnh này ở mấy anh U- 80, mà bây giờ lại thấy nó
mọc ở anh U
58), ngày nay do hít thở Ô xy ô nhiễm, ăn phải cái gì cũng thuốc khích thích... tăng
trọng v.v... Mà thủ phạm lại chính là một trong những chiếc xe SH kép kia. Lợi bất cập hại, nhưng
Hải cũng đừng có lo “mực” có hết thì đem đi sạc mực (China, Korea, America…
chính hãng) lại đầy như cũ, tiếp theo toa thuốc “Trinh nữ hoàng cung” Hải sẽ có
một phương thuốc “Tì nữ lề đường” mà bà Táo Hồng A đang khổ công bào chế, bảo
đảm chắc như “răng ông cụ” không vì thế mà anh Tín đã đặt cọc lô hàng trước khi
ra lò, nghe đâu Tín mua về sẽ biếu không cho Hải… uống trước làm thí điểm vì
Tín cũng sợ bị tiêu luôn “tuyến tiền liệt vị”… Khôn chửa.
CÔ ĐƠN
Những năm gần đây phong trào tập dưỡng sinh, tập khiêu vũ cho mọi lứa
tuổi ngày càng phát triển. Ở xứ Buồn Muôn Thuở này cũng không ngoại lệ. Cách đây mấy hôm có một cụ tự nhiên bỏ tập, lớp đến
nhà động viên thì cụ nói rằng “Tập càng tập lại càng cô đơn”. Tại sao vậy? Mọi
người thắc mắc.
Cụ trả lời chậm rãi “Mình tập dưỡng sinh thì được khỏe mạnh, sống dai,
nhưng cụ nhà tôi không, tâp rủ mãi không đi, ấy thế lại cứ nhậu nhẹt hút thuốc, trước thì 3 con 8, nay thì 3 con 5,
mấy bữa nay thấy sài thuốc rê. Như vậy chẳng mấy khi thì sẽ bệnh mà đi sớm, bỏ
lại tui thế chẳng phải cô đơn rùi sao”?
No comments:
Post a Comment