Ngoảnh nhìn chốn cũ mênh mông bến bờ
Bao nhiêu năm cuộc ngóng chờ
Tàn cơn mộng dữ ơ hờ ước mơ
Bốn mùa vô tận hoang sơ
Chốn xưa ngồi đợi câu thơ trong ngần
Trải lòng giữa cõi phù vân
Thanh xuân còn lại đôi vầng nguyệt tan
Nghe như thương nhớ đã tràn
Dừng chân sương khói thênh thang với đồi
Tưởng chừng rừng núi xẻ đôi
Cạn ly, ly cạn... chia phôi bao giờ
Tháng năm bỏ lại bơ vơ
Trái tim quay quắt một bờ nước non
Bình minh thôi đã mỏi mòn
Phai con nắng nhạt vuông tròn cũng tan
Thôi em lặng lẽ mộng tàn
Làm sao về gặp lại hoàng hôn xưa
Như Thương
Tuyệt vời, Kim Hương ơi! :-)
ReplyDelete