Người đến rồi đi trọn kiếp rồi
Tôi ngồi thờ thẫn với riêng tôi
Mùa Xuân năm ấy con đường ấy
Khắc mãi trong tôi một quãng đời
*
* *
Em của ngày xưa vẫn miên man
Suối tóc năm xưa chở nắng vàng
Đưa hồn thơ trẻ em tung gió
Để lại vườn tôi nỗi riêng mang
*
* *
Cuộc sống giờ đây đã đổi thay
Tình yêu chất ngất tuổi thơ ngây
Hoa rơi sầu héo bên thềm cũ
Tỉnh giấc Nam Kha mộng bẽ bàng
*
* *
Vẫn biết tình tôi quá đơn côi
Mà sao hồn vẫn thấy chơi vơi
Ngắm nhìn hoa cũ bên vườn cũ
Nhạt nét son xưa rụng tơi bời
*
* *
Người đến rồi đi trọn kiếp rồi
Than ôi...
Đỗ Thế Hùng
Saigon 07/12/2012
...Thế rồi, tình thơ không như mơ
ReplyDeleteMình xa nhau một sớm không ngờ,
Xa ngày, xa tháng đời ngăn cách
Ly hận nát tan tình ngây thơ!
...
Lòng chơi vơi khoảng trống hư vô
...
Một thoáng hư hao... nhớ ngày xưa
Cám ơn cô Minh Hưng đã thêm ý thơ vào đoạn cuối, và đúng là:
ReplyDeleteMột thoáng hư hao...nhớ ngày xưa cô ạ.
Kính
Em Hùng
Hồng xin mượn những vần thơ của nhà thơ Thế Lữ để chia sẻ nỗi buồn thương, nuối tiếc khi Người đi qua đời tôi...
ReplyDelete"Bông hoa nay vẫn còn hương
Lòng ta còn vết đau thương, không cùng.
Đính hoa ở một bên lòng
Ngàn năm tiếc giấc mơ mòng khi xưa..."
Hồng A
Cám ơn cả Hồng A lẫn Thế Lữ nhen.
ReplyDeleteDTH