CỐ LÊN
Thế sự thăng trầm, sóng sẽ êm,
Ngẫm lại công trình,
muối đổ sông.Thế sự thăng trầm, sóng sẽ êm,
Giờ ta thoát khỏi vòng danh lợi,
Ngoảnh lại, ta còn tí lửa yêu,
Chẳng dám chần chừ, kẻo nó trôi.
Lòng tôi vẫn nhớ hoài, người ôi!
Thời gian cứ mãi trôi, yêu nhé?...
Mặc kệ thời gian, ta hãy cố lên.
NÀO NGỜ
Bâng khuâng, chẳng biêt vì sao buồn,
Có lẽ, không nghe được tiếng cười.
Tri âm, có biết vần thơ ấy,
Lặng lẽ, trôi theo gió cuốn tan,
Cứ tưởng, người trong mộng đã nhận,
Lòng mong mỏi, tính phút, từng giây.
Nào ngờ, biền biệt theo năm tháng,
Để hắn khù khờ, cứ đợi mong.
TA CHỜ MI
Mây đi, gió đến ta chờ
mi,
Mỏi ngóng, hồi âm giọng
hát kia,Lời thơ nhắn gửi, sao chưa đến.
Trắc trở, vì mây, tại gió đi.
Chẳng chở hương thơm, gửi đến ta.
Người ơi gửi nụ cười thật xinh,
Ta thèm một nụ hôn, gửi nhé…?
Để gió mây đưa đến thật nhanh.
TCHOA.
No comments:
Post a Comment