BẤT NGỜ
Hẹn bất ngờ, hồi hộp quá ta,
Thầm yêu? sứ giả tình yêu qua.
Khai mau!… choáng váng, không sao thốt.
Bối rối, sao ta chẳng nói ra,
Mắt đối nhau, tim ta đập
loạn xạ.Hẹn bất ngờ, hồi hộp quá ta,
Thầm yêu? sứ giả tình yêu qua.
Khai mau!… choáng váng, không sao thốt.
Bối rối, sao ta chẳng nói ra,
Ai ngờ, chất vấn con tim ta,
Từ lâu, dấu kín người thầm yêu,
Dậy sóng tình yêu, hổng dám la...
***
BỐI RỐI
Chỉ có mình ta, nói thật
nha!BỐI RỐI
Tên gì? Giữ kín cho mi mà.
Làm sao nói được, người yêu dấu!
Đã dấu, thì đừng hỏi, hổng khai.
Lỡ mọi người hay được, ghẹo ta .
Làm liều, viết đại vài dòng thơ.
Phen này độn thổ, yêu là thế.
Giữ mãi trong tim, suốt đời này.
***
BỐN MƯƠI NĂM SAU
Cũng một đêm, vừa gió lạnh, mưa,
Ngồi sau lạnh ngắt, tay
người đưa,BỐN MƯƠI NĂM SAU
Cũng một đêm, vừa gió lạnh, mưa,
Sao không xích lại gần nhau hơn,
Mặc gió mưa, em đặt một tay,
Một tí hơi âm ấm, thấm vào,
Hai tay sẽ ấm, dù mưa bay.
Không làm nguội lửa tình đang cháy.
Mãnh liệt tình ta, bức xúc thay...
***
ĐƯỜNG VỀ
Một tí hơi, len lõi vào tim,
Trời khuya, lạnh, cả hai cùng im.
Dần dần, ấm áp, mưa đừng tạnh.
Cảm kích, trời mưa, dậy lửa tình,
Chỉ ước: thời gian đứng với mình,
Đường về, tiếc nuối, bên người lâu.
Tim cùng nhịp đập… chia tay thôi.
Ánh mắt trao nhau một nụ hôn...
***
GIẢM SỐC
Choáng váng, đề thi soạn mãi mê,
Vài giây, giảm sốc, mơ về em.
“Giòn tan: nắc nẻ, em cười tôi,
Chọc ghẹo, ngây ngô, hắn quá khờ”.
Chỉ biết lòng mình, quá đổi vui,
Bao nhiêu nỗi cực, đều xua tan.
Thương thương, nhớ nhớ, đành dằn lại.
Khất lại lần sau tiếp tục mơ…
***
YÊU?
Định nghĩa “YÊU” ư! Khó lắm đây:
Mình dân dã nói: “gần thì thương”,
“Xa thì nhớ”, thế gọi là yêu.
Nhớ nụ cười vui vẻ, hồn nhiên,
Gửi nụ hôn, nhờ gió tặng em,
Anh chờ, gió thoảng hương hồi âm.
Bao nhiêu nỗi nhớ, niềm thương ấy,
Khuấy động con tim từng phút, giây...
***
DẬY SÓNG
Mây trôi một nỗi buồn mênh mang,
Nỗi nhớ, niềm thương, khắc
khoải vương.DẬY SÓNG
Mây trôi một nỗi buồn mênh mang,
Ta chờ gió, chuyển âm nàng cười,
Sóng nổi, tình ta vẫn quyện tròn.
Cháy bỏng, con tim cứ mãi yêu.
Thầm yêu thủa ấy, giờ yêu thầm.
Nhờ mây gió, thổi tình ta đấy,
Mãi mãi, không nguôi dậy sóng tình.
***
TÌNH GIÀ
Già ông, có một mối tình già,
Đột ngột người xưa, gặp ngỡ ngàng.
Hoa khôi, Nguyệt lão còn trêu ông,
Tóc bạc, còn vương vấn lão bà.
Đọc “Tình già” lão sĩ Phan Khôi,
Tình tôi cũng thế, có phần hơn.
Bây giờ, cháy bỏng tình già đấy,
Hỏi mấy ai yêu được lão nương?...
***
RÁNG MẦN THƠ
Lão ông chống gậy, thăm lão bà,
Bà lão lom khom, tủm tỉm cười,
Nhe răng nhát lão, cười khà khà,
Má lún đồng tiền, vẫn còn duyên.
Nói nói, cười cười, lắm chuyện xưa.
Ngày nay: thấy lão làm thơ “khờ”.
Ngày xưa: có biết làm thơ đâu!
Cũng tại yêu thầm, ráng mần thơ.
TCHOA.
No comments:
Post a Comment