MƯA THÁNG 10
Em đứng nhìn mưa-mưa miên man
Buốt giá tâm can gió ngút ngàn
Thương chiếc lá buồn trên cỏ lạnh
Hoàng hôn chìm khuất, bóng chiều tan...
Thu về rồi nhỉ phai màu lá
Se lòng mây xám phía trời xa
Anh hỡi tình ta giờ đã muộn
Em phương này mắt ướt nhạt nhòa
Mưa mãi tháng 10 buồn hắt hiu
Âm thầm quạnh vắng nỗi cô liêu
Hồn em thổn thức tình hoang vắng
Hơi thở nghẹn ngào... đâu dấu yêu!
Nhớ mãi một lần em tiễn đưa
Anh về nơi ấy giữa cơn mưa
Bóng anh xa khuất tình rơi rụng
... Ngập kín hồn em nuối tiếc xưa
Từ đó nỗi buồn dấu trong tim
Tháng 10 xa cách nát tơ duyên
Em giữ trong lòng bao kỷ niệm
... Sóng biển xôn xao giữa bóng đêm...
Phạm Thị Minh-Hưng.
No comments:
Post a Comment