Trời xanh lơ,
gió phơ phất đôi hồn
Phút bên nhau
dào dạt những niềm yêu
Tóc vương vấn
đôi bờ vai ngượng ngập.
Nhìn phơn
phớt kẻo đỏ bừng đôi má
Hàng mi cong
rợp phủ bóng mây mau
Những ngón
tay chẳng dám đan vào nhau
Lòng e ngại
tình buồn thêm đắm đuối.
Người rộng
lượng với tấm lòng nhân ái
Lòng giản đơn
không toan tính thiệt hơn
Tình êm ả như
mưa dầm thấm đất
Một ngày nao
tôi đã lỡ yêu người.
Nhớ điên đầu
vờ bâng quơ trò chuyện
Yêu đắm say
mà cứ giả bộ ngơ
Vòng tóc rối
mơ tay là lược chải
Ngắm môi cười
tơ tưởng nụ hôn mơ.
Có tình yêu
không hẹn ước trăm năm
Nhưng thắm
thiết tình bền như thiết thạch
Có người yêu
không cùng nhau chung bước
Nhưng yêu
thương dài suốt kiếp mai sau.
Tình yêu đến
tự khi nào không biết
Lòng chứa
chan niềm hạnh phúc nghẹn ngào
Lời yêu đấy
không bao giờ bày tỏ
Lặng lẽ yêu
một người ở nơi nao.
Hồng A
No comments:
Post a Comment