Em bờ cát trắng dịu êm.
Nước tràn, sóng vỗ ngày đêm miệt mài.
Thùy Dương vi vút, ru ai.
Biển xanh sóng nước, hôn hoài cát em.
Gió mơn man nhẹ bờ êm.
La đà dương liễu cành mềm đong đưa.
Sóng dạt dào, sóng sớm trưa.
Gió hòa khúc nhạc, vi vu biển chiều.
Cát em in dấu chân yêu.
Dã tràng se sắt, ít nhiều xót xa.
Mặc cho sóng gió ngày qua.
Nắng cháy mặc nắng, mây mưa mặc trời.
Làm sao ngăn sóng biển khơi.
Làm sao ngăn được những lời biển ru.
Rộn ràng biển vẫn nghìn thu.
Hôn em bờ cát, tình thơ bốn mùa.
Tình như ngọn thủy triều xưa.
Ngày đêm sớm tối, vẫn mơ cát mềm.
Hoàng hôn, biển bước vào đêm.
Bờ em cát trắng, sóng quên lối về.
Rồi mai, chợt tỉnh cơn mê.
Tình ơi sóng mãi vỗ về biển xưa!
Mặc cho ngày nắng, ngày mưa.
Tình ơi biển mãi thắm mầu ước mơ.
Biển xanh, cát trắng sóng xô.
Tình ca biển cát, tình thơ muôn đời.
Phạm Thị Minh Hưng
No comments:
Post a Comment