Ai
bảo đá kia không rơi lệ
Thế mà Trịnh nhạc sĩ tài hoa...
Vẫn có lệ đá để trêu người
Đá vô tri sao lại có tâm hồn
Có đấy chứ, có tâm hồn của đá
Từ vô dạng - thế nhân tạo hồn đá
Bởi thế nên đá không phải vô tri
Thân đá lạnh... nhưng tâm hồn
không lạnh
Vẫn ấm nồng trong… ngày đá đơm
bông
Vẫn ray rứt... chuyện hoa và đá..
Vẫn hương thơm như… thạch thảo
thuở nào
Vẫn lạnh lùng như... linh hồn tượng
đá
Thế ai bảo đá kia không có tâm hồn
Cũng hoen mắt khi sắp sửa chia
tay
Cũng rơi lệ khi nghìn trùng xa
cách
Không... Đá không lạnh lùng như... Đá
Chợ lầu... 13/05/2012
Nguyễn Thạch
Dzồi Dzồi Ngộ Piết dzồi. Đá sao được... Đá sao piết khóc...Sao piết làm người khác khóc. Đá sao được...TIM MỀM ĐẤY THÔI, các pạn ơi, Thạch ơi.
ReplyDeleteMai mốt rảnh xin xuống Chợ Lầu
Thăm thằng bạn Thạch (say) guắc cần câu
Múa may quay tít trên du túp
Chào đón Dung xưa ... dẫu bạc đầu
Mai mốt rảnh xin xuống Jô dề
Thăm nhiều người bạn đã xa quê
Để mang thương nhớ từ nơi đó
Gửi đến nơi này...CHẾT VẪN MÊ!
Đỗ Thế Hùng
Ghi Chú: Chợ Lầu, một địa danh thuộc tỉnh Phan Thiết, Việt Nam nơi Nguyễn Thạch và Nguyễn Ngọc Trân (bạn ththbmt74, em ruột Thạch) đang sinh sống cùng gia đình.
ReplyDelete