Xưa nay tôi vốn chăm, ngoan
Tối ngày đọc sách, chẳng ham thứ gì.
Ngây thơ, hổng biết chi chi,
Bỗng dưng nàng đến, diệu kỳ làm sao
Nàng xinh như trái hồng đào!
Hôn môi nàng mới ngọt ngào mỗi khi...
Tim hồng tôi hiến cuồng si
Được nàng chấp nhận, xiết chi vui mừng!
Đêm đêm điện thoại cho nàng.
Sáng ngày vào sở, giống chàng... hết hơi!
Bạn tôi ngơ ngẩn, chơi vơi
Mỗi khi nhìn thấy bóng người tôi yêu.
Còn tôi vênh mặt tự kiêu.
Số mình đúng đẻ bọc điều, chẳng sai!
Ai ngờ có một sớm mai
Valentine đến, có Ngài ba hoa
Lén dâng nàng một đoá hoa
Hồng nhung rực rỡ, mới ra... tội tình!
Nhận hoa, trao nụ cười xinh
Mắt long lanh sáng, liếc tình cha kia.
Tôi điên như ca lia thia
Phùng mang, trợn mắt, nhưng tê cả lòng.
Minh Khuê
Đêm về
đối diện phòng không,
Đắng cay chất chứa, từng giòng lệ rơi...
Thương thay cho kiếp thân tôi,
Trái đắng hạnh phúc buông trôi phận mình!
Hay cho thế thái nhân tình!
Xung thiên, nộ khí, muốn "đinh"...kẻ thù.
Ôi thôi ! ta chẳng dại ngu
Mượ n bia giải giận, chẳng thù oán ai.
Ngộ ra cái kiếp con trai,
Vương vào con gái như gai, ích gì
Yêu người, có lẽ ngu si?
Đổi sang yêu... rượu, ta thì an vui
Tha hồ say xỉn khắp nơi
Ăn no ngủ kỹ, kệ đời thế gian!
Minh Khuê
No comments:
Post a Comment