Sáng sớm ngày chủ nhật
13/5/2012 mở Email đọc vài dòng "Một Sợi Tâm Tình" của Trần Dung, Hồng đã buồn
rơi nước mắt, giọt vắn giọt dài rồi. Còn vài tiếng đồng hồ nữa hẹn cùng các bạn
tiễn Dung ra phi trường, lòng hằng mong thời gian trôi chậm lại, nuối tiếc làm
sao quãng thời gian ba tuần lễ sống gần Dung, cùng cười và cùng khóc với Dung.
Lòng buồn bã dẫu biết trước rằng sẽ đến phút chia tay, không biết bao lâu mới gặp
lại nhau lần nữa?
Khoảng 9 giờ sáng, Thắng lái
xe đưa các bạn ra phi trường. Nhớ sao 20 ngày trước vui
biết chừng nào!!! Bây giờ không muốn khóc mà nước mắt cứ... Đừng
khóc, đừng khóc xấu lắm, kỳ lắm, đau mắt lắm, đường lên, huyết áp lên thì
chêt! Lòng dặn lòng phải cố vui lên! Không khí trên xe chùng xuống, tuy không dặn dò
nhau nhưng bạn nào cũng tránh nhắc đến phút chia li gần đến.
Đâu đây có tiếng nói nhỏ nhẹ hiếm có của bà mẹ chồng "Hồng kể câu chuyện nào vui cho Đà cười đi".
Thôi thì nói chuyện vui vậy nhưng sao không nghe, không thấy tiếng cười như mọi khi!
“Đưa người ta không đưa sang
sông
Sao có tiếng sóng ở trong
lòng?
Bóng chiều không thắm, không
vàng vọt
Sao đầy hoàng hôn trong mắt
trong?
Đưa người, ta chỉ đưa người ấy
…”
Thâm Tâm
Thâm Tâm
Đến phi
trường còn sớm Dung, Đà, Hồng, Thắng, Tâm, Cường, em Uyên đứng đợi bên
ngoài. Không ai muốn cười muốn nói. Không ai muốn ăn muốn uống, dù bụng
thì rất đói mà bánh mì và nước uống Thắng và Nam Đà mua rất an toàn thực
phẩm và ngon!!
Ah...
thầy Vĩnh và cô Minh Hưng đến kìa. Dung và các bạn đều xúc động trước
cảnh Thầy Cô đưa tiễn cô học trò cưng của thbmt năm xưa.. Cả bọn chào Thầy Cô cùng ngồi hàn huyên, trò chuyện. Thu Thủy, Thanh Hương và Chí
Hòa đến sau cùng.
Cô Minh Hưng và Dung |
Thầy Vĩnh và Cô Minh Hưng |
Cô Minh Hưng và Hồng A |
Hồng A, Nam Đà, Cô Minh Hưng và Dung |
Đến
giờ Dung vào check in hành lí, xong Dung lại ra ngoài cùng mọi người.
Những câu chuyện vui được kể để quên buồn, thầy cô và học trò cười vui
vẻ trong chốc lát. Các bạn tranh nhau ôm Dung thật chặt, hôn Dung thật
kêu... rồi lại dấu mặt đi lặng lẽ ướt mi.
Cô
Minh Hưng sợ cảnh này lắm bèn rủ các bạn nữ tạo dáng chụp hình đủ kiểu
theo hướng dẫn của đạo diễn Nam Đà là đưa chân lên cao hoặc nghiêng
người chống tay ngang eo. Lại có tiếng cười, nhưng sao gượng gạo thế? nhưng
sao đầy nước mắt thế này??
Dung đẩy hành lý để vào checkin |
Dung vỗ về Nam Đà trước khi checkin |
Nam Đà và Hồng ngồi đợi trước cửa phi trường |
Cô Minh Hưng và học trò tạo dáng để quên phút chia ly gần kể |
Cô Minh Hưng và học trò tạo dáng để quên phút chia ly gần kể |
Cô Minh Hưng và học trò tạo dáng để quên phút chia ly gần kể |
Phút
chia li đã đến, Dung ôm từng bạn tạm biệt, nước mắt nhòa nhạt trên
khuôn mặt các bạn. Cảnh chia li sụt sùi buồn lòng cả người đi cùng người
ở lại. Dung tạm biệt mọi người và bước vào phòng đợi. Thầy cô cùng các
bạn còn nán lại trên tầng lầu vẫy tay chào Dung. Bóng người ra đi cũng
dần khuất sau lối rẽ cuối cùng… Chỉ còn là buồn và lặng lẽ khóc, trời ơi
bao giờ mới gặp lại nhau... thôi thì lại gặp nhau qua net... như đã
gặp... Tự an ủi và tự hy vọng Dung sẽ về trong một ngày rất gần, chứ không
phải 38 năm nữa đâu... Đà ơi!! Đừng buồn,đừng khóc nữa !!
Người
đi kẻ ở nghẹn lời
Bạn hiền xa khuất buông rời
vòng tay
Nghìn trùng xa mỏi đường bay
Nhớ thương đã dậy trong ngày tiễn đưa.
Nghìn trùng xa mỏi đường bay
Nhớ thương đã dậy trong ngày tiễn đưa.
Hồng A viết ... quá hay, lâu nay cứ tưởng Hồng A chỉ biết ...Thơ thẩn
ReplyDeletemấy tấm hình chụp Cô và mấy chị "tạo dáng" thật là dể thương, vui và đẹp ghê ...vì ... toàn là người "mẫu .. hậu" không hà !!!
ReplyDelete