Chiều nghiêng vũ khúc quỳ vàng
Ơi con phố cũ nhạt hoàng hôn xưa
Có hay bụi đỏ vẫn chưa
Gom ngôn từ lại cho vừa tiếng yêu
Vô tình bên vạt nắng chiều
Dáng em rực rỡ khiến ta xiêu lòng
Ru em lá biếc tình nồng
Sắt se lạnh của ngóng trông hôm nào
Cao nguyên gió lộng xôn xao
Ta về ngắm lại ngọt ngào ngẩn ngơ
Để ta nói với tình thơ
Rằng em cánh mỏng ơ hờ khói sương
Dường như ta lạc dặm đường
Trái tim từ độ đã vương bụi hồng
Mai sau trong quãng mênh mông
Biết em còn đấy giữa hư không đời
Hay trong bom đạn tơi bời
Quỳ vàng em đã rã rời sắc hương
Yêu em một nhánh vô thường
Sao em đi biệt… Miên trường nghìn thu
Như Thương
Comment của Kim Oanh
ReplyDeleteMến gửi thầy cô và các bạn,
Cái Oanh thấy các bạn làm thơ giỏi thiệt!!!! (trừ Dung mít ướt ra . Hahahahaha).
Cái đề tài gì cũng viết thành thơ được! Ta phải bái phục, phục lăn ra, phục sát đất!!!
Bài thơ "Vũ Khúc Quỳ Vàng" hay quá Hương à!
Chữ nghĩa ở đâu mà nhà ngươi xài hay quá xá quà xa!!!!
Hình thứ hai có phải chụp ở BMT không? Ở chỗ nào vậy?
Còn hình thứ ba chụp ở đâu vậy Hương? Hình chụp đẹp lắm!
Cứ làm thơ và gửi hình dài dài đi nhé.
Cái Oanh.
Bớ Tiểu thư Đạt Lý
ReplyDeleteHình minh họa chắc không có ở VN, nếu ở VN "đề nghị " tiểu thư Đạt Lý nói rõ địa chỉ để có dịp bà con đi xem cho đã. Hình rất đẹp, nhưng được nhìn thực tế ...chắc chắn sẽ thấy đẹp hơn.
Chúc KH sức khỏe để làm thơ ... cỡ bài thơ này hoặc hay hơn
Đọc bài thơ " ngẫm nghĩ" sao giống chuyện của ...
Quang Coeur
Comment của Kim Hương
ReplyDeleteCái Oanh ơi à,
Tấm hình thứ hai chụp ở Bmt
Hình thứ ba là đồi quỳ vàng ở Dalat đó
Mình chôm hình trên Net... hì... hì...
Biết đâu Dung mít ướt nhà mình sẽ bắt đầu làm thơ kể từ khi về thăm quê nội đấy nhá... hãy đợi xem
Tớ Kh.