Thưa thầy,
Đọc bài của Hồng A, ai cũng nhớ lại thời đi học. Nhất là
thấy lại lời phê của Thầy về cô học trò cưng Hồng A "con người sầu nhớ
tiếc thương dĩ vãng".
Thưa Thầy lời phê ấy theo em bây giờ chỉ còn đúng 50% vì:
em thấy từ ngày có diễn đàn bạn ấy vừa làm thơ vừa viết văn và cười toe
toét suốt ngày. Em nghĩ có lẽ bạn ấy đã bớt sầu nhớ. Còn về phần tiếc
thương dĩ vãng thì thấy nói đúng, Hồng A còn tiếc thương dĩ vãng
lắm, không phải qua những câu thơ lãng mạn đâu Thầy ạ, mà là qua hành động
thiết thực của bạn ấy vì quá nuối tiếc thời thơ ấu... nên ngày nào cũng
ra sân đùa giỡn như các cháu thiếu nhi... hi hi.
Thầy và các bạn không tin hả? Em xin gởi kèm theo lá thư
này vài tấm hình minh họa, em tình cờ chụp được, khi đưa cháu em đi mẫu
giáo.
Bây giờ chắc các bạn đã tin rằng Hồng A nhà mình không còn
sầu nhớ mà chỉ còn tiếc thương dĩ vãng. Hồi 13 tuổi Hồng A như cô nàng
31 tuổi. Bây giờ bạn ấy 56 tuổi mà em thấy bạn ấy quậy như các bé... 5, 6
tuổi ha Thầy!!
NamĐà
Hình 1-2
ReplyDeleteLom khom sắp ngã đó Hồng,
Xuống mau múa quạt, ~ lòng anh "Cưu"
Trước đèn xem truyện Tây minh, (1)
Gẫm cười hai chữ nhân tình éo le.
Hỡi ai lẳng lặng mà nghe,
Dữ răn việc trước lành dè thân sau.
Trai thời trung hiếu làm đầu
Gái thời ...
Cụ Đồ Chiểu
"....ngâm...n..g..a..Lẵng lặng mà nghe :
giọng dân ca tài tử Nam Bộ của Lục Tỉnh quê Cụ Đồ "
Vân...Tiên cõng mẹ chạy jza !
Đụng phải cột nhà cõng mẹ chạy dzô !
Vân...à...Tiên....
Cõng.... ....
...Vân...à...Ti.../
...,... ...
Hò Hơ...ò..
Khoan ! khoan ! ngồi đó chớ leo !
Tuột phải sàn nền đau lắm đó nheng.
Hồng...ơ...A...ngồi...đó....chơi...leo...
Mau mau tuột xuống nhẹ thôi cô...ơ..nàng
...
Hồng...à...A...
...,...,....
leo trèo là chốn mè nheo !
Nàng là phận gái chớ hay leo...ơ...trèo !
Leo trèo tuột dốc eo xzèo .
Nường "nà" con "ghé" c h ớ hay... leo...ơ...t r è o !