HIỂU
Nhằn em, chừng cũng uổng công
Thì ra em hiểu cái không hiểu gì
Em cười nở đoá vô vi
Lòng chàng động cái sân si chết bầm
Thì ra em hiểu cái không hiểu gì
Em cười nở đoá vô vi
Lòng chàng động cái sân si chết bầm
Hà Huyền Chi
Làm sao nhằn đuợc em cơ
Vì em thánh thiện, ngây thơ nhất đời
Vu oan giá hoạ em rồi
Cái em đã hiểu còn đôi chối gì?
Hoàng Lan Chi
Vì em thánh thiện, ngây thơ nhất đời
Vu oan giá hoạ em rồi
Cái em đã hiểu còn đôi chối gì?
Hoàng Lan Chi
***
SO SÁNH
Cái ta biết, đáng gì không
Chỉ là hạt cát bên sông Hoàng Hà
Cái em là, cái ta là
Một thân cỏ giữa rừng già Trường Sơn
Ích gì tính thiệt so hơn
Thế gian dại cả, em khôn một mình
Có danh hay chẳng có danh
Dầu gì anh vẫn là anh, lỡ rồi
Đem anh so sánh với người
Vu oan nói sảng, còn cười được sao
Hà Huyền Chi
Phải, không phải, cái nhà ngươi biết
Ngươi đã san một nửa cho ta
Ngươi từ hạt cát mà ra
Còn ta phân nửa rừng già, núi non
Ta muốn danh, chuyện lẽ thường
Ngươi tìm ảo vọng thiên đường mù khơi
Trách chi ngươi mãi sầu đời
Trách chi ngươi mãi sầu đời
Tiếng cuời ta vỡ trong ngươi lạc thần....
Hoàng Lan Chi
***
Vũ trụ dựng nên với bẩy ngày
Hồn anh bẩy mảnh thả trên mây
Cho em bẩy điểm còn chê ít
Thì tặng cho em cả mạng này!
Hà Huyền Chi
Ngúng nguẩy dỗi hờn điểm thấp cao
Ơ hay bẩy điểm là thế nào
Cái đồ keo kiệt, không thèm lấy
Bẩy mảnh hồn anh, ném xuống ao!
Hoàng Lan Chi
***
Minh Khuê tặng anh chị bài thơ con cóc...hihi...
HẸN KIẾP MAI....
Chị, anh cùng một chữ CHI
Kẻ là hạt cát, người thì núi non
Rừng thiêng, biển cả vuông tròn
Non cao, cát biển mãi còn có nhau....
Trăm năm ôm khối tình sầu
Kiếp này thế ấy, kiếp sau thế nào?
Cùng nhau nguyện Chúa trên cao :
"Đôi ta làm kiếp trăng sao trên Trời....
Đêm ngày lặng ngắm mây trôi
Cùng ban ánh sáng rạng ngời trần gian ".
No comments:
Post a Comment