Lời phi lộ:
Thày cô và quý bạn thân mến
Một nỗi đau của đời một con
người là mất mát, là chia lìa. Một trong những người bạn của chúng ta
có một mất mát lớn là người vợ thương yêu bỏ chồng bỏ con đi xa mãi, xa
mãi...
Nhân dịp Hùng về Ban mê, trùng với Ngày Cửu Trùng của
Tín. Gọi điện cho Tín thì Tín đang thăm vợ cũ ở nghĩa trang. Tín cảm tác
một bài thơ hay về đời Tín để tưởng nhớ một bóng hình đã nghìn trùng xa
cách...
Thân mến
ĐTH
***
em Vô Cùng!
ngày Cữu Trùng âm lịch
từ ngày
em không yêu anh
em đi xa… quá vô cùng
rót ly nước trắng giữa trời thinh không.
Phật Đà... Bồ Tát… ”Lăng Nghiêm”
rằng không nỗi nhớ hoen màu anh em?
vờ em, vờ mặc áo dài
vờ anh, chẳng có bao giờ…
tóc em hỏng héo Bồ Đề lá khô
tóc anh rượu rót… mưa màu khác
ngày em yêu anh là
“Ngày em rời căn nhà xưa cũ ấy”
Em…
“lặng lẽ nói cười…
lặng lẽ nát tan”
mỏng tang môi trắng, màu tóc - sọc màu
xóa dấu trăm năm, xóa đi về…
vòng xe lăn, vang còi cấp cứu gọi!!!
cũng đâu còn, môi đỏ viền môi
vờ anh, dấu kín nụ cười
em vờ, lần lữa...
người “đưa tiễn” người?
có ai buồn bước, ngày em tới
ai? ai se chỉ! ai luồn kim… ai!
đốt màu dáng cũ, cháy mờ bóng em
thêm chi khấn!
vái thở dài...
những buồn vui… anh có được bao giờ...
nỗi buồn… buồn chất, con tim vấn... vòng
nỗi buồn… buồn chất, con tim vấn... vòng
với con,
anh từng, hôn lên từng nỗi đau! khốn cùng, khó nhọc
cái hôn có khác mấy lần thương nhau?
có ngày mưa...
máu trong anh chảy rát, bong lòng
tình yêu có phải buổi chiều?
mà sao cứ nếm, chút hành thêm tiêu
tình yêu phải có buổi chiều!
buổi chiều chợt tới anh đành xa em!
với em! Là: trong n - m có !
anh tìm niềm vui,
buồn quen từ ”bữa ấy”,
hé môi cười, bầm tím môi đau
với đời,
đất trời xem như là hương khói.
anh vắng hương rồi, hương vắng anh
nụ cười che dấu... che luôn mật sầu
mắt không nước mắt,
giữa tròng giọt khô!
giữa tròng giọt khô!
em về tới chốn “Cữu Trùng“
dẫu ngàn năm nữa dẫu hoài ngàn năm!
Letti,bmt
*"Lăng Nghiêm": Kinh Lăng Nghiêm
ReplyDelete. ba mình khi còn sống thường tụng trong những lần húy kỵ
KINH THỦ LĂNG NGHIÊM
SURAMGAMA SUTRA