Em, cành hoa dại giữa vườn cây,
Cánh mỏng manh, tự tại, thơ ngây,
Vô tình, một thoáng anh nhìn thấy,
E ấp, hoa cười, ôi, phút giây.
*
Hoa trắng nhẹ lay lay, gió bay,
Thoảng hương đồng nội, nắng ban mai,
Bên triền cỏ ướt mềm sương sớm,
Thanh khiết, hương hoa níu bước hài.
*
Em, cành hoa dại, thắm sương mai,
Nở muộn màng bên lối cỏ may,
Cánh trắng nhẹ êm, màu tơ lụa,
Bình minh, hong nắng ấm, mơ say.
*
Anh có buồn khi hoa tàn úa,
Rũ trong chiều, nắng bỗng gắt gay,
Có nhỏ vài giọt lệ thương vay,
Khi hoa héo, không một lời từ tạ.
Phạm Thị Minh-Hưng
No comments:
Post a Comment