Võ Thị Chung
Con Khỉ KH ạ!
Nhà mi đúng là "Đầu cơ tích trữ đồ cổ của nhóm 74".
Chung ngạc nhiên đến ứa nước mắt, mình hoàn toàn không nhớ chút xíu nào hết! Tấm hình nào trong lưu bút???
Mình viết gì cho Hương (không biết là cải lương tới đâu?)
Gởi mau đi! Đang nôn nóng đây!
Nếu có thể thì gởi luôn của Bùi Thị Sơn Nga nhen,
Mình tìm Sơn Nga lâu rồi nhưng khó quá gì sau Đệ Ngũ Sơn Nga về Nha Trang học, và mình có gặp Sơn Nga ở Nha Trang khi thi vào Đại Học Nha Trang vài tháng sau đó thì tất cả... thay đổi năm 75.
Cho đến bây giờ không biết gì về Sơn Nga nữa.
Dù sao đi nữa cũng cám ơn Kim Hương rất nhiều đã "GÌN VÀNG GIỮ NGỌC" cho nhóm 74.
Thân mến.
VTCHUNG
***
Thanh Hương - Lưu Bút Ngày Xanh, Ngày Xên Còn Sứa
Này người đồ cổ,
Tối hôm qua đàn khỉ Sài gòn dự tiệc bàn đào. Mấy cô khỉ kháo với nhau rằng: Trời ơi, ngày ấy viết lưu bút chắc sến chảy nước kiểu nghỉ hè mừng muốn chết mà cứ giả bộ "Mỗi năm đến hè lòng man mác buồn", ta với nhà ngươi ở cách nhau chưa tới trăm mét mà cũng nhìn nhau thở dài lâm ly bi đát "Ngày mai xa cách hai đứa hai nơi. Phút gần gụi nhau hết rồi v.v..."
Bây giờ mà đọc lại những lời trẻ con ngô nghê vụng dại ấy chắc là buồn cười và mắc cở lắm lắm. Nhưng không sao đâu người đồ cổ à. Nam Đà đã chuẩn bị sẵn một tấn kem chống ngượng rồi. Theo ta thì nhà mi cứ bêu từng em một ra cho bà con nhâm nhi. Mình bị người ta cười một lần nhưng được cười lại cả chục lần, lời chán. Chỉ sợ miệng thì cười mà mắt lại rưng rưng... Gì chứ kem chống nhè thì không có ai bào chế được đâu. Vua quậy Nam Đà cũng bó tay thôi.
Cám ơn người đồ cổ đã gìn giữ kỷ niệm hộ mọi người, hộ ta...
Ký tên
Con khỉ yêu thương trìu mến của nhà mi.
"Hương!!
Yêu thương
Nguyễn Thị Thanh Hương"
Sau khi đọc lại hai trang lưu bút này, Thanh Hương than thở trong lá thư "Sến không chịu nổi":
Phen này có khi bà già mát bị đổi tên thành bà già ... sến là tiêu ta rồi.
Bà già mát"
Con khỉ yêu thương trìu mến của nhà mi.
"Hương!!
Mùa xuân ươm đầy mật ngọt thương yêu thủa mới quen nhau đã ra đi, để mùa hạ lại trở về trong nỗi nhớ thương chất ngất kỷ-niệm Học-Trò của chúng mình trong niên học thân yêu này...
Hàng phượng sân trường đã bắt đầu ra bông rồi đó Hương. Nở rồi tàn, rực rỡ trên cành để rồi xác xơ dưới nền đất lạnh lùng, những cánh phượng tươi màu máu kia có phải là phản ảnh cuộc sống nội tâm của học trò tràn ngập thương yêu kỷ niệm đẹp như mơ nhưng cũng đầy đau thương xa xót của những cuộc chia tay đầy nước mắt???
Niên học tới sẽ chia ban. Cuộc chia tay lớn nhất của học trò bắt đầu... Mình hiểu nhau quá muộn Hương nhỉ? Chỉ còn mấy chục ngày ngắn ngủi nữa là chúng mình sẽ xa nhau 90 ngày dài và có thể sẽ không còn được hoc chung bên nhau nữa, sẽ xa nhau mãi mãi. Chỉ mong Hương sẽ không lãng quên mình và mong trang giấy mỏng này sẽ nhắc nhở Hương rằng ở một phương trời nào đó, có 1 người vẫn nhắc nhở tới Hương mãi mãi...
Yêu thương
Nguyễn Thị Thanh Hương"
Sau khi đọc lại hai trang lưu bút này, Thanh Hương than thở trong lá thư "Sến không chịu nổi":
"Trời ơi, con khỉ khọt giữ làm chi mấy thứ ác ôn này. Đã chuẩn bị sẵn tinh thần rồi mà ta còn không tưởng tượng nổi văn chương của mình ngày ấy. Rành rành chữ của ta rồi, chối làm sao được. Thôi thì nhà mi cứ cho ta ra pháp trường đi, cùng lắm ta trốn mấy ngày, chờ bà con cười qua người khác rồi mới thẹn thò ló mặt ra, hahaha
Phen này có khi bà già mát bị đổi tên thành bà già ... sến là tiêu ta rồi.
Bà già mát"
Ta bảo đảm với hết cả làng "khỉ khô" rằng tên nào buồn tình, chán đời... nên vào xem lại Đồ Cổ thì sẽ tiêu tan "âm khí" ngay !
ReplyDeleteChung với Sơn Nga chỉ để lại cho Kh. hai tấm hình thôi, chứ không có lưu bút (Amen!)
Cuối tuần, ta sẽ trình làng "Dung nhan chủ nhân đồ cổ" và những áng văn "tưng" lai láng của hắn nhá. Đợi đấy... bà con sắm sẵn cái bao bố bự để đựng " những nụ cười bể bụng" nha
Ta nè: Khỉ khô Kh.
Hai khỉ Hương ơi,
ReplyDeleteNãy giờ Cái Oanh lăn quay ra 1 hồi rồi bây giờ mới viết nổi!!!!hahahahahahahaha.
Văn của của Thanh Hương ngày "Xưa" và ngày "Nay" cũng làm cho cái Oanh chết xỉu!!!!Hahahahaha.
Chúc mừng, chúc mừng!!!