Để Em hờn, phải chăng Em yêu lắm?
Lòng ta sầu… cả trời đất cùng sầu...
Ta với Em, và tháng ngày xanh thắm,
Hãy vì nhau mà quên hết buồn đau.
Em đừng trách một người «vô cảm»?
Cỏ cây kia chạm phải cũng đau lòng
Ta yêu Em! Em có hiểu không?
Vì Em đó! mà tim ta vương vấn?
Quãng đời Em như một
bông hoa cỏ
Ta nguyện làm sương, nắng
quyện chung quanh
Giọt sương khuya ôm ấp để cỏ xanh,
Tia nắng sớm giăng
mình đan cỏ ấm.
Quách Lục
Quách Lục
No comments:
Post a Comment