Chiều dần buông, cỏ vàng đan lối
Bước chân nghiềng hạt nắng còn vương...
Chốn dừng chân? yêu thương trao vội,
Lời yêu thương ru giấc mộng thường
Em nhẹ trao một cành hoa tím,
Ta mang theo dù cuối phương trời ...
Nếu mai đây hai ngã xa xôi,
Em còn nhớ hay dòng
dư lệ?
Dù biết đó! quen nơi xứ lạ,
Cuộc tình này vương dấu chân xa...
Chút nắng mai vàng ánh hiền hòa,
Bao năm tháng vẫn chờ Em mãi...
Thời gian đẹp nhất sẽ qua mau,
Đếm lại thời gian đã bạc màu...
Mai về vun lại vườn hoa tím,
Gởi đóa hoa buồn vợi nỗi đau.
Mai đây với phương trời cách trở,
Mỗi xuân sang đếm ánh sao mờ,
Bao nhiêu ánh, tình ta gởi trọn...
Vùng trời đó, màu hoa tím... thuở ban sơ.
Quách Lục
No comments:
Post a Comment