Kính thưa Thầy Cô,
Các Bạn thân mến,
Hôm nay 5/09/2012 đúng một năm Cường bị tai nạn. Lúc 12 giờ trưa
sau khi ăn cơm xong, vừa rời quán cùng một người bạn trong Nhà máy, một
chiếc Honda từ trên dốc lao xuống vói tốc độ cao, anh bạn nhỏ tránh kịp
còn Cường thì đang lo làm thơ... nên bị dính chấu.
Lúc đó Cường chỉ nghỉ mình bị thương nhẹ, đòi về, nhưng mỗi lần trở
mình lại đau quá! đành phải nghe bạn trong Nhà máy chở vào bệnh viện
huyện, chụp X quang xong, rồi chuyển viện tỉnh ĐỒNG NAI để... bó bột!!!
Hôm sau Quang Tâm lên, rồi Thanh Hải từ Ban mê xuống, Cường cũng không
biết mình bị gãy hay nứt xương thế nào? Nhưng chỉ ho nhẹ là đau dữ
dội. Năm ngày sau mới biết bị GÃY KÍN CỔ XƯƠNG ĐÙI thôi! Thế thì đành mổ
ở BỆNH VIỆN THỐNG NHẤT ĐỒNG NAI vậy!
Khi mổ có những chuyện cũng vui lắm!!! Nẹp DHS không đúng phải chờ
gần 2 tiếng, trong thời gian rảnh, hai bác sĩ tâm sự với nhau tìm cách về
Sài gòn lương ở ĐỒNG NAI không đủ sống... Hậu quả Cường phải chịu! Hết
thuốc tê, khâu sống!!! (cho tới giờ Cường cũng không biết BỆNH VIỆN THỐNG
NHẤT ĐỒNG NAI ở đâu? Hai năm ở BIÊN HÒA chỉ biết đường xe bus từ Sài
gòn-Nhà máy và khu nhà ở tập thể).
Xin cám ơn các Thầy Cô, các bạn trong thời gian qua đã giúp đỡ tài chính, động viên, an ủi cho Cường những phút, những giờ, những ngày
thật vui vẻ bên Thầy Cô cùng các Bạn...
Phạm Văn Cường
Kim Hương là người đã từng BỊ đi chơi với dao kéo phòng mổ 4 lần, nay nghe Cường bị khâu sống thì thấy thương và tội nghiệp bạn quá !
ReplyDeleteKhi tỉnh dậy sau cas mổ, Kh. đau chết đi được, dẫu Kh. đã có thuốc mê từ A đến Z
Cường cố gắng giữ gìn sức khỏe từ giờ cho đến khi... già nghen vì nó sẽ để lại hậu chứng sau bất kỳ cas mổ nào, ít nhất cũng là đau lại chỗ mổ hay chỗ khâu mỗi khi trái gió trở trời.
Cường nhớ chườm nước ấm chỗ đau thì sẽ bớt đau nha
Kh.