Sunday, September 30, 2012

Gửi Như Thương và Letti về tác phẩm "Thượng Đế Lỡ Tay"

Tín thân mến,


Rung động của lòng bạn khi nhận định, "nhấn nhá" thơ Kim Hương - nhà thơ Như Thương - rất Letti. Có vẻ như có sự đồng cảm của hai tâm hồn yêu thơ, có vẻ như có sợi dây tình xuyên suốt giữa dòng thơ của người làm thơ và bút pháp của nhà phê bình: Kim Văn Như Thương và Letti… trừ những dòng “căng cứng” quá và hơi tối nghĩa của Tín, nhưng không sao... thế mới là Letti chứ.


Tuy nhiên đồng ý với Tín - và nhiều người khác nữa - đã nhận xét: thơ lục bát là hồn thơ dân tộc, gần như bất cứ người Việt nam nào cũng biết làm, bởi thơ lục bát rất dễ làm, chỉ cần áp dụng đúng luật bằng trắc, hài thanh là đã có đủ cung bậc để ngân nga, đã đủ âm hưởng để thả hồn mộng mơ phiêu lãng. Và ai cũng biết nguyên liệu để làm thơ gồm có gì, là trời, là đất, là biển, là gió là mây, là thiên nhiên hoa lá, là bốn mùa xuân hạ thu đông, là sự rung động, là tình người, là tình đời, là yêu, là ghét, thậm chí là cả hận thù... Nhưng mấy ai có thể sử dụng nguồn nguyên liệu ấy một cách nhẹ nhàng, nhu nhuyễn. Bởi vậy thơ lục bát dễ làm nhưng khó có thơ hay. Nói như Tín, mới đọc thơ của Như Thương thì thấy bình thường, thấy có gì na ná nhưng đọc kỹ thì thấy từng bài có những nỗi niềm riêng, mỗi bài chuyên chở một thông điệp riêng gửi cho đời chứ không phải hoàn toàn na ná. Đúng thế, chả thế mà đã có nhiều bậc thức giả đã khen tặng Kim Hương rồi còn gì, Tín và Hùng cũng không phải một ngoại lệ.


Kim Hương thân mến,


Một lần nữa cho phép Hùng gửi đến Hương hai chữ ngưỡng mộ, và một lần nữa cám ơn nhà thơ đã gửi tặng tập thơ “Thượng Đế Lỡ Tay” mà huynh trưởng Hùng Bi đã có lời giới thiệu. Đúng là Thượng đế đã lỡ tay tạo ra nàng rồi đặt  nàng trong một quê hương đầy biến cố, đúng là Thượng đế đã lỡ tay tạo ra nàng rồi để  nàng vào tận cùng của nỗi cô đơn, đúng là Thương đế đã lỡ tay tạo ra nàng rồi đóng khung đời nàng trong dao kéo và các tường vôi trắng và những nghiệt ngã khác của dòng đời, đúng là Thượng đế đã lỡ tay  tạo ra nàng, tạo ra tình yêu rồi khiến nàng buồn đến thiên thu, đúng là Thượng đế đã lỡ tay tạo ra nàng rồi bỏ mặc nàng quạnh quẽ, để nàng buồn đến độ thấy biển là tình nhân, thấy trăng là bến đợi… để mơ về một ngày ấy giao hòa. Đúng là Thượng đế đã hoài lỡ tay…


Kim Hương thân mến,


Người làm thơ cũng như con tằm nhả tơ, rút ruột mình ra để dệt cho đời những vần thơ quý. Những tự sự, những rung động, những trăn trở và những con chữ nhẹ nhàng của Như Thương đã đủ cô đọng, đủ súc tích, đủ tầm để dẫn người đọc đi theo luồng tư tưởng mà nhà thơ muốn dẫn… Đỗ Thế Hùng cũng thế, cũng đang đi theo lộ trình ấy đây.

Hùng không phải là nhà phê bình nên có gì mong Hương và Tín bỏ qua.


Chúc Kim Hương sức khỏe. Rất hân hạnh và rất vui được là bạn với bạn – một nhà thơ của đời – một thi sĩ lớn của nhóm thbmt74. Một nhà thơ có thể dễ dàng quên những áng thơ của chính mình trên dọc đường gió bụi nhưng lại mê những lời "trao gửi " của tha nhân.


Chúc Tín càng ngày càng vui, đóng góp cho diễn đàn thêm hưng thịnh.


Chúc các bạn luôn gặp điều lành.


Rất thân mến


Đỗ Thế Hùng  Lăng cô - Huế 29/9/2012
***

Hồi âm của Kim Hương
Các bạn ơi à,
Hùng ơi,
Lắm lúc "tác giả" đọc đi đọc lại một lời bình, một điều cảm nghĩ của độc giả mà vẫn còn loay hoay mãi thôi đấy! Bạn biết tại sao không? 

Bởi vì độc giả đã khám phá ra một góc cạnh mà tác giả đã không nhìn thấy!!!


Hùng viết "... thấy biển là tình nhân, thấy trăng là bến đợi..." điều mà Kh. không nhìn thấy ở nơi mình, nhưng "quẻ bùa" ấy ngẫm lại đúng thật. Kh. đi chơi với con chữ và biển và trăng, để rồi trong ý nghĩ Kh. bao giờ cũng có tất cả những điều ấy như thể là "của riêng mình".


Cám ơn Tín đã ngộ ra cái điều na ná và không na ná trong thơ Như Thương, rồi Hùng đã ngộ ra thêm điều thứ hai nữa trong dòng thơ ấy.


Chữ của thơ văn từ trên trời rơi xuống ... Kh. nói thật đấy, các bạn tin không? Vì nó rơi... nên cảm hứng đến rất nhanh và biến mất đi trong nháy mắt ... phải nhanh tay hứng thật lẹ, kẻo nó lại bay về trời thôi - Kh. dùng chữ hứng chữ đấy nhá, chứ còn dùng chữ nào khác thì sẽ muộn ....
Nét nhấn nhá của độc giả lại là hạnh phúc của người cầm bút bởi đó là giao điểm của hai đường song song... Có chứ, hai đường song song vẫn có một Giao Điểm tuyệt vời trong không gian
Và Kh. lại gom chữ của độc giả cất vào kho...
https://sites.google.com/site/trangthonhuthuong/nhn-v-th-nt
Kh.

No comments:

Post a Comment