Bởi
người hay tới miền này
Sớm
mai bầy chim reo hát
Long
lanh sương đọng cành hồng
Đôi
mắt xuân nồng ấm áp
Bởi
người hay tới buổi trưa
Hàng
cây rợp theo cánh gió
Nắng
vàng từng giọt đong đưa
Trái
tim xanh ngời ánh lửa
Bởi
người hay tới buổi tối
Mưa
bão ghé qua nơi này
Bóng
nước lăn đều phố nhỏ
Vai
kề vương sợi tóc bay
Ánh
nhìn ướt như hơi thở
Hơi
người mềm những ngón tay
Bởi
vì người hay tới
Những
chiều hôm sớm mai
Những
hờn dỗi, nụ cười
Trôi
theo cùng năm tháng
Bởi
thương nhau quá đỗi
Nên
Đời dệt vần thơ
Nên
nàng còn bối rối
Nên
người còn ngẩn ngơ.
Hồng A
Sáng trưa chiều tối hỡi người
ReplyDeleteChỉ bằng một phút tìm người mà thôi
Mặc cho nước chảy hoa trôi
Người tôi tìm đến đơn côi dáng gầy
Bởi không có dịp tỏ bày
Sáng trưa chiều tối chốn này lại đi
Dẫu cho tàn nét Xuân thì
Người ơi đừng sợ hãi chi nhé người
Cứ tưng bừng nở nụ cười
Tìm trong nắng gió tiếng người ngày xưa
Ngày xưa ơi hỡi ngày xưa
Ngày xưa còn đó người xưa đâu rồi?
Đỗ Thế Hùng 19.39 26/9/2012 Lăng cô Huế (hì ì, bởi vậy mới có người đến hoài nhen Hồng)