Cơn mưa chiều bất chợt
Nơi
phố nhỏ đìu hiu
Ta ngồi ngắm mưa bay
Trông qua vuông cửa nhỏ
Dưới tán Nhật quế già
Đôi chim sâu nho nhỏ
Lắc
chắc đùa trong lá
Khẽ rung hoa quế trắng
Thoảng
nghe mùi hương tóc
Trong trí nhớ mờ phai
Mấy
mươi năm về trước
Nơi gốc phố buồn hiu
Phố
núi một buổi chiều
Em mong
manh áo trắng
Khép
nép bên góc thềm
Tránh...
mưa chiều bất chợt
Gió
núi se se đùa
Vai
gầy khe khẻ run
Nhìn
em ta ngần ngại
Trao em
áo khoác ngoài
Vụng
về em đón nhận
Choàng vội vào vai nhỏ
Nhỏ
nhẻ lời cám ơn
Cơn
mưa chiều nặng hạt
Tạt ướt cả hàng hiên
Nép
vội vào bên em
Ngọn
tóc vô tình đùa
Ta nghe
thoáng hương bay
Hương
của hoa Nhật quế
Cơn
mưa chiều chợt dứt
Em vội vã chia tay
Ta
giữ mãi hương này
Và
yêu em từ đó
Nhớ
mãi cơn mưa chiều
Bất
chợt ta yêu nhau…
Thời
gian trôi qua mau
Nhạt
nhòa trong ký ức
Cũng
cơn mưa chiều nay
Ta
ngồi đây mắt cay
Nhớ
cơn mưa chiều ấy
CHỢ LẦU MỘT
CHIỀU MƯA
Nguyễn Thạch
"Tội nghiệp thằng bé cứ nhớ thương mãi quê nhà
ReplyDeleteGiàn thiên lý đã xa đã rời xa...
Đứa bé đã lỡ... đã lỡ yêu cô em rồi..."
Áo khoác trao em
Áo khoác trao em một buổi chiều
Để rồi vương mộng đến ngàn sau
Em ơi ngày ấy cơn mưa lạnh
Đưa đẩy đôi ta đến...mộng sầu
Áo khoác trao em một buổi chiều
Dáng người em nhỏ bóng liêu xiêu
Cơn mưa phố núi không hẹn trước
Cột chặt đời anh với cô liêu,
Áo khoác trao em một buổi chiều
Ai ngờ mộng mị suốt canh thâu
Hương xưa - Người ấy - Sao thương lạ?
Ướp trọn đời anh đến thiên thâu
Áo khoác trao em một buổi chiều
Áo khoác trao em một buổi chiều...
Đỗ Thế Hùng
Tặng bạn hiền "tội nghiệp": nhà thơ già CHỢ LẦU Nguyễn Thạch
9.10am 25/9/2012 Lăng cô - Huế
Cám ơn hai chàng thi sĩ lãng mạn, với cơn mưa chiều vội vàng, nhưng còn mãi ...nỗi nhớ về sau...
ReplyDeleteHay thiệt ... đang tưởng tượng "cơn mưa chiều" để cảm thấy lòng mình mát vội, chứ ở bên ni, trời nóng nứt cả da, đầu đang bốc đầy khói ... ;-)
ReplyDeleteCám ơn các bạn cho những vần thơ đong đầy những kỷ niệm ... của ai đó đó... ;-#