Kim Văn Như Thương!
Từ thời đi học đến giờ, ngoài Nguyễn Du và ai đó mình chưa biết... mà thôi chỉ nói về quà tặng "Thượng Đế Lỡ Tay" của Kim Văn Như Thương... một dấn thân quý hiếm cho "Lục Bát" mà mình không đủ ngôn từ để nói những gì Cần và Muốn nói về bạn, đọng lại chữ Tuyệt Vời từ nhiều phía, phía nào cũng "Tuyệt", vốn dĩ mình không rành thơ nên không hiểu chăng? nên "ít thuộc" và... Ngoài tổng phổ tập thơ, vì thơ Như Thương "quả đủ" âm và sắc ngập tràn, mình không dám nói gì... nhưng riêng từng bài và đọc kỹ từng bài của Như Thương thì mình đã "ngấm" vì thơ của "kimhương". Tín bị choáng và ngợp, ngoài cái mất mát, hy sinh, hoặc giã là... là thiệt thòi (không biết dùng từ nào cho chuẩn để "hiểu" bạn được, thật lòng xin lỗi bạn điều này..., mình chỉ có được "cái thích" Thơ Lục Bát của Như Thương, nghe ra nằng nặng trong cái nhẹ tênh, thoang thoảng mà buồn kín buồn khẽ, xa xăm mà rất gần gũi dẫu trong thơ - người làm thơ không hề ai oán, kêu than điều gì với ai... lại chẳng hề trách cứ điều gì dù điều đó chưa công bằng! và "không hề đơn thân như đỗ thế hùng nói ". Thơ Như Thương quá Tài", chỉ một khái niệm mà diễn cảm đủ chiều văn chương, ngôn ngữ. Huynh trưởng Hùng Bi viết Lời Tựa cũng quá hay... cám ơn anh đã chỉ ra điều để mình thích và yêu Thơ Như Thương hơn. Chất tự sự, Tính số phận gần như độc thoại với nghìn trùng... biển khơi,... dường như chưa hề biết cô đơn... Tự tại và an nhiên quá đỗi! Cũng có lẽ vì điều "khuất" này, trong bạn bè trai thường nói: "thằng nào muốn hát hay thì cứ thất tình đi... sẽ có Thần Nhạc độ trì... hát hay! Như Thương thì ngược lại - Thơ Lục Bát như có sẵn trong người!
Từ thời đi học đến giờ, ngoài Nguyễn Du và ai đó mình chưa biết... mà thôi chỉ nói về quà tặng "Thượng Đế Lỡ Tay" của Kim Văn Như Thương... một dấn thân quý hiếm cho "Lục Bát" mà mình không đủ ngôn từ để nói những gì Cần và Muốn nói về bạn, đọng lại chữ Tuyệt Vời từ nhiều phía, phía nào cũng "Tuyệt", vốn dĩ mình không rành thơ nên không hiểu chăng? nên "ít thuộc" và... Ngoài tổng phổ tập thơ, vì thơ Như Thương "quả đủ" âm và sắc ngập tràn, mình không dám nói gì... nhưng riêng từng bài và đọc kỹ từng bài của Như Thương thì mình đã "ngấm" vì thơ của "kimhương". Tín bị choáng và ngợp, ngoài cái mất mát, hy sinh, hoặc giã là... là thiệt thòi (không biết dùng từ nào cho chuẩn để "hiểu" bạn được, thật lòng xin lỗi bạn điều này..., mình chỉ có được "cái thích" Thơ Lục Bát của Như Thương, nghe ra nằng nặng trong cái nhẹ tênh, thoang thoảng mà buồn kín buồn khẽ, xa xăm mà rất gần gũi dẫu trong thơ - người làm thơ không hề ai oán, kêu than điều gì với ai... lại chẳng hề trách cứ điều gì dù điều đó chưa công bằng! và "không hề đơn thân như đỗ thế hùng nói ". Thơ Như Thương quá Tài", chỉ một khái niệm mà diễn cảm đủ chiều văn chương, ngôn ngữ. Huynh trưởng Hùng Bi viết Lời Tựa cũng quá hay... cám ơn anh đã chỉ ra điều để mình thích và yêu Thơ Như Thương hơn. Chất tự sự, Tính số phận gần như độc thoại với nghìn trùng... biển khơi,... dường như chưa hề biết cô đơn... Tự tại và an nhiên quá đỗi! Cũng có lẽ vì điều "khuất" này, trong bạn bè trai thường nói: "thằng nào muốn hát hay thì cứ thất tình đi... sẽ có Thần Nhạc độ trì... hát hay! Như Thương thì ngược lại - Thơ Lục Bát như có sẵn trong người!
Ngẫm đến bài "Thượng Đế Lỡ Tay" trang 163... như một tuyên ngôn của số phận và để có những trang thơ cho đời ngân nga. "Lục Bát tuyệt trần" từng câu có những cái hay riêng khó nói ngay được...! Cách dùng từ rất gần gũi dung dị... đẹp, lạ mà quá hay! "ĐẸP VÔ NGẦN"
Với bạn chừng ấy trải nghiệm và có chừng ấy thơ Lục Bát có vô địch chăng? Anh Hùng Bi nói đúng " Nữ Hoàng Lục Bát " Tín ủng hộ danh xưng này hết lòng!
Đọc
lướt thì thấy na na... na ná, nhưng phải đọc từng bài riêng lẻ để ngấm
mới hiểu được "nỗi lòng", thấy được "tâm trong tâm" chạm đến ngõ
ngách... tận quá đỉnh vô cùng của vực thắm con tim. "Thượng Đế Lỡ Tay" - Thơ Như Thương đọc từ bài đầu đến hết trang cuối cùng, như sợi vô hình
xâu chuỗi hết mọi tâm trạng, từng con người riêng lẻ để cùng hát lên
lời yêu thương nồng cháy đến tột cùng âm-sắc ngôn ngữ! Nhà thơ-Nhà
Văn Hóa Chăm Inrasara
có một từ mình mới biết là "Phi nghiêm cẩn " nôm na là không có gì
nghiêm trọng, thì kimhương cũng thế chăng: Yêu để có nhau là phi nghiêm
cẩn, yêu đến tận cùng đã... yêu mà có nhau thì ... "bình
thường thôi", với Như Thương có thơ hay như thế, có lẽ cũng có căn
nguyên, mà thôi đó là "riêng tây" của bạn, trừ khi bạn cởi mở... hơn! Có
nhau trong đời thì... chưa biết, ai mà được yêu như Thơ Như Thương thì
"Diễm Phúc" thay cho... ai đó...?
Tín
quý kimhương! Hơn cả tuần nay từ khi P.Đạt đến nhà mình đưa tập thơ
Thượng Đế Lỡ Tay chuyền tay nhau đọc. Điịnh bụng sẽ dành 2 ngày
đọc rồi viết bài cám ơn Kim Hương, nhưng giờ nó cuốn hút mình hơn cả
tuần nay, đi đâu cũng kè kè tập thơ để
"ngẫm" và "ngấm".
Nói thật rằng thơ quá đẹp, quá Lục Bát... Cả bốn bề biển khơi và trời
đất ta bà đều ở trong Thơ Như thương... chạm đến lòng mình ngất ngây!
Tín phải đọc lại rất nhiều, giờ thì chưa dẫn ra được gì , khi đọc tập thơ tạm gọi là đủ mình sẽ nói thêm! Tín sẽ đọc lại...nhiều nhiều...!
Chúc Kim Hương cùng gia đình khỏe và an vui!
Em trai giờ đã ổn nhiều chưa? Mong cho em Kim Hương bình phục hẳn nhé!
Thân ái!
Điệu ca dao sao mà yêu quá đỗi.
Đếm lòng mình rơi hết nỗi trăm năm
Điệu ca dao sao mà yêu quá đỗi.
Đếm lòng mình rơi hết nỗi trăm năm
Letti,bmt
***
Hồi âm của Kim Hương
Hồi âm của Kim Hương
Alô cả làng,
Tín ơi,
Tín ơi,
Lạ
một điều là "tác giả" thường rất MÊ những gì độc giả viết về những gì
mình đã viết ra nhé! Kh. cũng vậy, đôi khi có những bài thơ Kh. làm
"dọc đường gió bụi" trên mảnh giấy xé vội đâu đó và làm mất đi... Kh.
không tiếc đâu, vì mất thì làm bài thơ khác. Tuy nhiên, độc giả mà viết
gì thì Kh. cất kỹ như cất của và đọc đi đọc lại như Bible ! Ha... ha...
Thế là Kh. đem Ngẫm đọc " Thượng Đế Lỡ Tay" của Tín vào kho của Kh. nhá:
Dĩ nhiên khi được khen thì Kh. cũng phổng mũi to lắm, giống như hồi xưa làm bài mà được con 18, 20 vậy!!! Nhưng thơ văn của
mỗi người là cõi riêng, được độc giả cảm nhận hạnh phúc trong cõi riêng của mình thì đã là niềm hạnh phúc vô cùng rồi Tín ơi...
Cuối
tuần Kh. sẽ gởi bù những quyển thơ mà Kh. đã gởi đến các bạn 2 tháng
trước và đã bị đi lạc. Kh. sẽ gởi đến Quán Văn Phùng Đạt nha Đạt Loan
ơi... Cám ơn Đạt Loan đã nhận sách và chuyển hộ Kh.
(Hổm rày, Kh. bận quá nên nói mà chưa làm được nơi... hì... hì....)
Kh.
No comments:
Post a Comment