Sunday, September 16, 2012

Sắc Màu





Tôi yêu, thế giới ảo, sắc màu,
Những hình ảnh đẹp với ngàn sao,
 Hoàng hôn mây tím, lòng xao xuyến,
 Nhạc khúc du dương, dạ vấn vương.
*
Tôi yêu hoa thắm, lá xanh xao,
Yêu vần thơ, dệt mộng hư hao,
Yêu trăng tròn - khuyết, yêu hoa dại,
Yêu thu vàng lá, nắng chiều phai.
*
Tôi bước vào thơ, mộng ảo huyền,
Bằng hình ảnh đẹp của nàng Tiên,
Bằng nắng thu vàng, chiều hoang vắng,
Tiếng gió lao xao, mưa trước hiên.
*
Ai cười khúc khích ở bên tôi,
Hay chính hồn tôi đang rất vui,
Ngất ngây âm hưởng, đời muôn sắc,
Tiếng nhạc, câu thơ, bay bổng, chơi vơi.

 Phạm Thị Minh Hưng

2 comments:

  1. Thơ Cô Minh Hưng thường mang âm hưởng buồn...
    Mà người ta thường nói thơ buồn mới hay, có vẻ như thế thật... Thơ buồn dễ chạm được lòng người đọc, dễ làm lòng người đọc chùng xuống vì nỗi buồn đó, nét buồn đó, nỗi nhớ đó hao hao giống kỷ niệm mình... Mông mênh quá, miên man quá, bâng khuâng quá...Do vậy khi đọc những dòng thơ buồn người ta dễ thấy giống chuyện mình, hoặc chí ít làm người ta liên tưởng đến chuyện mình dễ dàng để rồi cùng...buồn theo, cùng liên tưởng, cùng sẻ chia với tác giả...
    Nhưng, bài thơ này của cô Minh Hưng mang âm hưởng rất vui, rất lạc quan yêu đời và rất hay.
    Thơ VUI nhưng RẤT HAY.
    Đỗ Thế Hùng

    ReplyDelete
  2. Rất Cám ơn Đỗ Thế Hùng đã đọc thơ buồn, lẫn thơ vui của tác giả PtMH, Hùng ơi, cảm xúc và thơ phải là một, cô hay nghĩ và làm thơ như thế! Cám ơn Hùng, cậu học trò của ngày xưa... vui tính!

    ReplyDelete