Thưa Tam Nương Diệu Đế! (đổi tên liên tục đã chưa?)
Các bạn của "bần Tui" thiệt cũng vô cùng
thương iu chìu mến!
Xin cung thỉnh Tam Nương và liệt vị ráng ghé lại "Mấy Cái Bí Hỉm" thơ với thẫn xem Còm-men (mới bổ ngửa... lại quên rồi, nói
là bổ đôi - rặn tréo hàm mới ra chữ bổ nhào... lại ngu rứa... dạy hoài hỏng dớ...: BỔ SUNG).
Là
như ri nè: Khai thiệt, mí hồi xưa tớ xém được đi tu mất 2 năm giáng
trần,... lại quên... gián đoạn việc học... đời học trường như các bạn th74,
sức khỏe còm cỏi Chét-lơ-mo bị Sư Phò đuổi về nên từ đó bị ám muội chút
xíu - chữ kinh nghĩa kệ Bụt Đà, về nhà lại nhiễm các Bác và Ba "bần
Tui" cứ đọc Kinh tụng Phật... thành
tự kỷ ám thị từ đó. Về thơ với thẫn lại mù tịt,
vì nó thiên la địa võng "quái"... biết răng mà mò. Thấy các bạn Văng Thơ
Ném Chữ rơi rụng lung tung, tiếc quá lượm lên phủi bụi, lau chùi Rờ-tút
lại bon chen Thi-Thẻn, nõ rành võ nghệ nhấp nhô "Cái trốt - cái não"
lại ngu si đần độn, tham sự kiêu căng u mê lầm lạc" bần Tui" làm đại thơ
thẽn bởi lý do cảm thán "Cữu Trùng"... thế rồi bí tỷ sinh liều, mần
thêm bổn nữa lại bị "bí tỉ-bí lù" bị kêu Chìu tượng, bị banh xác
phàm. Ôi thôi duyên nợ phải làm, mần thêm cú tiếp, bị la om sòm, Bần tui
sợ quá lòm còm, về nhà giúp vợ, chụp đôi tấm hình, đăng lên Bờ-Lốc
thình lình, Chi Tài vuốt kiếm, Đi ra cho Nương nhờ... Rồi từ đó... buồn
thiu từ dạo ấy... ảnh về nhà thui thủi... tay không... Xòe tay đếm đốt mấy
lần, Bàn tay có ngón... nhưng cầm
thì tay không.
Buồn buồn gải tóc rần rần
Tóc ôi dài quá, lòng thòng tới vai.
Giơ tay vuốt mái tóc dài
Bạc màu phau bạc như trăng mờ
mờ
Luồn tay rờ mớ tóc dài
Bạc không lấp được ngón tay đeo sầu
Í quên nữa... Bi chừ "dớ" rồi dưng chẳng nói... Nói ra diều cũng zậy thui... nói "dõ dõ" nghe:
Hồi xưa bần tui với các bạn 10b3 GSHD -Thầy Hoàng Trọng- có làm tờ báo Giai Phẩm Đốm Sáng (đoạt Giải Nhì Toàn Trường).
Cái
Oanh làm Trưởng Ban Văn Nghệ-Khánh Tiết, Bần tui Phụ trách khâu chăm
sóc trình bày, vẽ minh họa, phụ bản kiêm chạy nhờ quay Roneo * Ở trường
thì thụt với bác Y gì đó... ại quên nữa... cao cao bằng bần tui bây giờ,
đang lấm lét quay bị Thầy Hoàng Văn Thư-Kế Toán phát hiện "cấm in lậu"
rồi cả lũ chạy ra Ty Thông Tin Văn Hóa đường Ama Trang Long (gần
nhà Minh Trung và Thúy Hoàn Toàn) - may gặp Chị Nghĩa quen thương
học trò cho quay nhờ gần hết tờ báo, đến trang bìa và phụ bản cũng bị
ách lại, nhưng cũng nhờ chị Nghĩa xin Ty Chiêu Hồi cả bọn lau nhau lên
tít cây số 5, họ rảnh máy cho xài thêm mấy ngày nữa là xong, khâu cuối
cùng tề mép, xén lề, dán gáy xong. Cầm tờ báo mỗi đứa một tập Nguyễn
Xuân Anh, Trần Gia Hùng, Văn Công Tường, Lê Đức Vinh, Hoàng Kim Cư, Trần
Minh Thành, Trần Đình Hóa và có cả Nguyễn Hồng Giang, Phạm Văn
Cường. Riêng Đỗ Thế Hùng cố nhớ mà hỏng dớ nỗi, chắc là do ở KunTun mới
chuyển về, còn Lê Thanh Sơn, Đoàn Văn Thái học giỏi chắp tay sau cái đèo
hàng chỉ đạo... mấy ngày liền quên cả đói và khát... mừng la lên Xong
Rồi Thầy Ơi, "còn các ẽm nhà ta" lo hậu trường
tiếp lương khô
Cá Mòi SuMaco và bánh mì Ba-gết. Đúng là "một thời oanh liệt" nay còn
đâu!... Cái Oanh đâu?... hahahahaaaaaaaaaaaaa
Sẵn đà... có trớn rồi Bần tui... mần thêm phát nữa...
Cũng
những thời... Đốm Sáng... Đường Tối đó, Bần tui "quyết thức phia dậy
trễ" mần một
bổn thơ đem nộp cho Thầy để được bằng anh bằng thím, hơn 10 ngày đêm
trằn trọc cầu hồn "Thi Dơn" độ thế giao hồn cho Bần Tui mần một bổn
thôi! đem nộp Thầy cho oai... như Hùng nói "Oai Ra Phết", rồi cũng xong
một bổn Thơ Thi... tự nghĩ... ta sắp thành "Thi Dơn" rồi khà... khà... Đưa
cho ông anh coi, (Mặc Huyền Chi và Thạch Nhân - Cũng một thời thi sĩ
Tờ Hương Quê ở Huế - Võ Quê làm chủ bút) duyệt mo-rát dùm, phán liền
một câu: "Răng mi mần thơ chi mà "TRA RỨA" (tra là già chát-tiếng
Huế) làm thằng nhỏ buồn thui thỉu vò vò bài thơ đút túi, lòng như
Phạm Tiếc Của nhưng vẫn còn thuộc trong đầu lên Trường viết lại nộp cho
Thầy đăng báo, cho mấy thằng học giỏi lé mắt, vì răng học theo nó
hoài... cours này... kèm kia vẫn ngu đầu đặc trong
vỏ hàu, vỏ hến ném lên xe
rác giả vờ lòi ra không ai thèm nhìn, chứ đừng nói nhặt xem lau chùi
đem chưng!
Tuổi 15 -16 với sách đèn
Tôi bỏ đi hoang từng chiều sớm
Từng đêm lang thang chán nãn không hồn
Khói
thuốc bay mờ trong tương lai....
Ôn eng (anh) đọc ngang đây... xé
nát... dấn 2 bạt tai... ốm 8 ngày thêm ngày Chủ Nhật vì truy tội cúp học, nhà tớ ở gần (đối diện) nhà Thầy Nguyễn Ngọc Lâm đường Nguyễn
Trãi.
Mà
Ôn Thi Dơn Mặc Kê Tui... bậy nờ Mặc Huyền Chi nói đúng, bần tui đọc lại
bài "Thi " nó tra già măng không kịp mọc thật, lần này vò nát bỏ miệng,
nhai nhầu nuốt luôn nhớ đời cho óc đầu không biết mần thơ...với
Thẽn !
Bài Thơ như ri: (sửa dáng bộ vó "lấy jét" phải không Hùng) hai chấm to to XUỐNG DÒNG THƠ ĐÂY
Thơ này được chia phái Diễn Đờn 74 gọi là "Thơ Trường Phái Sến"
Ta sẽ sống yên lành
Trong mái nhà nho nhỏ
Có bướm vàng trước ngõ
Có mộng dãi chiều xanh
Có thư tình em đọc
Em hờn anh em khóc
Anh hứng lệ trong khăn
Lệ em anh đem kết
Thành bài thơ diễm kiều
Tóc em anh đem
dệt
Thành sách chép tình yêu...
Bài
này Nhạc Sĩ bạn Thầy Bính và Thầy Thinh là Nguyễn Phương Căn (Ở
trong nhà mình mấy năm) có phổ thành Nhạc. Khi nào đông đủ lấy hết
thiệt can đảm bần Bần Tui rống lên cho nghe... để Nương Nương... la tiếp
: Ối Chời Ơi !
Kéo màn
Letti,bmt
No comments:
Post a Comment