Kính thầy cô,
Bạn thương ơi,
Sau
ngày vui hội ngộ thầy trò với đầy ắp kỷ niệm trường xưa, em biết chắc rằng
trong lòng mỗi người đã dần lắng đọng lại những tiếng cười đùa vui thật hạnh
phúc, để chỉ còn lại bao niềm thương nhớ đáng yêu và dễ thương.
60
Năm trường mình đã lưu giữ lại biết bao nhiêu hình ảnh của thầy cô, học trò và kỷ
niệm của khoảng thời gian ấy đã luôn được mọi người trân quý, nên đã rộn rã tìm
về nhau để "phó hội trường làng" trong ngày SINH NHẬT TRƯỜNG.
Trong
lòng bạn giờ này phải chăng vẫn còn vang vọng tiếng thầy bạn xưa... thật xưa của
mấy mươi năm cũ hay tiếng vọng của ý a ý ới hẹn gặp nhau sau 60 năm? Có lẽ cả
hai đấy nhỉ?
Âm thanh, hình ảnh và
lưu bút nào có thể trọn vẹn giữ lại được những ánh mắt của thầy cô luống tuổi
nhìn đám học trò xưa của mình nay đã phai màu tóc? Phút giây lưu luyến thầy trò
đã rưng rưng nước mắt, thầy cô nhìn trò đã "lớn hơn ngày xưa trong cửa lớp",
trò nhìn thầy cô với tất cả lòng biết ơn công dạy dỗ. Rồi gọi nhau "Đợi tao,
cho tao chụp hình với thầy cô một chút cái đã!
Cứ
thế mà thời gian trôi đi cho đến đêm tàn trăng lên, đến lúc đóm lửa trại nhỏ dần,
nhỏ dần giữa khuya để đám học trò chui về lều/phòng của mình mà nghịch ngợm cho
đến sáng! Thầy trò 60, 70 và 80 tuổi bỗng nhiên đều trở lại tuổi... cái tuổi mà
thầy cô mới ra trường, nhận nhiệm sở và trò thì xúng xính áo mới, guốc mới, cặp
sách mới đến trường. Giờ thì trò đứng cạnh thầy cô thật lém lỉnh, cái nghịch ngợm
ngầm ngày xưa "đã chín muồi"!
Ngày
Sinh nhật trường mình bạn đã thấy gì, nghe gì và cảm nhận được gì?
Bạn hãy viết xuống đi,
Kim Hương bảo đảm rằng bạn sẽ vừa viết vừa tủm tỉm cười đấy... Tuy nhiên, trước
khi bạn viết... xin hãy mở xem ĐẶC SAN TRƯỜNG để nhìn lại từng khuôn mặt dấu
yêu, từng nụ cười rạng rỡ của những ngày hội ngộ theo đuôi mắt chân chim của mỗi
người trong chúng ta, từng tấm hình được bấm máy vội vàng... có thể các bạn
chính nhòm, phó nhòm đã tay xách nách mang đến những 10 máy hình cơ đấy...
Góc
cạnh nào của cuộc đời lại có thể lấp lánh đến chừng ấy? Chỉ có lăng kính
"Đời học sinh" mới phong phú, đa dạng, dễ thương, khó quên, tràn nỗi
nhớ...
Riêng
Kim Hương, sẽ giữ Đặc san trường trong Đại hội 60 Năm này bởi vì 5 hay 10 năm
sau nữa biết có còn được gọi "Mày-Tao" không? Cứ nghĩ đến đấy thì lại
rưng rưng nước mắt rồi...
Em
rất cám ơn tất cả Thầy Cô và các Anh Chị đã cặm cụi làm việc ngày đêm trước,
trong và sau Đại hội đế tụi em đã có được những niềm vui vô biên nơi đất trại,
tại buổi dạ tiệc, trên Video Clips và nay trong Đặc san trường sắp sửa chào đời
- Kỷ niệm sẽ lóng lánh ngàn đời ...
Trò: Kim Hương 67-74
No comments:
Post a Comment